Mấy hôm nay Trần Mộng Nghiên vẫn luôn buồn bã không vui.
Ba hôm rồi, Dương Minh không thèm gọi điện lấy một cuộc, chứ đừng nói đến chuyện xin lỗi.
Vừa tức Dương Minh, Trần Mộng Nghiên cũng bắt đầu kiểm điểm mình. Chẳng lẽ mình trách lầm Dương Minh? Nghĩ đến chuyện hôm ấy, Dương Minh từ đầu đến cuối vẫn luôn cau mày với Chu Giai Giai. Từ điểm này có thể thấy Dương Minh ghét Chu Giai Giai. Nhưng Chu Giai Giai lại mấy lần nhắc đến cùng ở trong khách sạn là ám chỉ điều gì?
Trần Mộng Nghiên tự nhận mình không phải người quá nhỏ nhen. Nàng không phải không cho phép bạn trai ở bên ngoài tìm gái. Ngay cả Lam Lăng, nàng cũng chấp nhận cơ mà, chẳng lẽ càng sợ cái gì, cái đó càng đến sao?
Nàng chỉ là giận Dương Minh có chuyện lại giấu mình. Mặc dù chuyện giữa hắn và Chu Giai Giai là vô tình xảy ra, cũng có thể nói cho mình là bạn gái hắn chứ. Giấu, giấu, càng giấu, Trần Mộng Nghiên càng cảm thấy Dương Minh căn bản không coi trọng mình.
Lúc trước, Trần Mộng Nghiên không thể chấp nhận có một cô gái chia sẻ Dương Minh với mình, nhưng dần dần biến hoá. Nàng bây giờ có thể chủ động kiểm điểm mình đã là tốt lắm rồi.
Có lẽ Chu Giai Giai kia nói linh tinh? Trần Mộng Nghiên nhíu mày. Mặc dù hôm đó Chu Giai Giai thoạt nhìn là lộ tình cảm, nhưng bên cạnh cô ta lại là Vương Chí Đào.
Vương Chí Đào chẳng có chút tín nhiệm nào. Điều Vương Chí Đào nói, Trần Mộng Nghiên không bao giờ tin nữa. Bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1534960/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.