"." Chu Giai Giai im lặng, đúng vậy, bây giờ tuy rằng Dương Minh không ghét mình, nhưng không có nghĩa là hắn thích mình, nghĩ như vậy, Chu Giai Giai đã bắt đầu bình tĩnh lại.
"Được rồi, được rồi, đừng đau khổ nữa!" Vương Tuyết thấy Chu Giai Giai im lặng, cũng biết lời mình nói hơi quá, vội vàng giải thích: "Hai người bây giờ đã khá hơn trước nhiều, chỉ cần có tiến triển là tốt rồi"
"Ừ!" Chu Giai Giai giơ quả đấm nhỏ lên: "Mình cũng cảm thấy như vậy, hihi."
Buổi tối, Dương Minh và Trần Mộng Nghiên cùng nhau ăn cơm, nghiên cứu về chuyện tết nguyên đán đi đến nhà Dương Minh làm khác. Hai người hẹn ngày mai sẽ cùng đi mua chút lễ vật cho cha mẹ Dương Minh. Dù sao con dâu lần đầu đến nhà, không thể đi hai tay không được! Vậy còn ra thể thống gì!
Bởi vì buổi chiều đã nghỉ ngơi, nên buổi tối Dương Minh vẫn chưa buồn ngủ, mở máy tính lên mạng.
Xem xét vài người bạn trên đó, phát hiện ra" nữ giáo sư dã man" đang online, vì thế gửi qua một tin nhắn.
Thế giới nào có chân tình: Đã lâu không gặp!
Không lâu sau," nữ giáo sư dã man" trả lời, nickname của nàng bây giờ là" Nữ sinh viên dã man", chẳng qua Dương Minh vẫn quen gọi là nữ giáo sư rồi, cho nên kêu nàng đổi nick lại là" nữ giáo sư dã man".
Nữ giáo sư dã man: Đúng vậy, đã lâu không gặp, gần đây thế nào?
Thế giới nào có chân tình: "Vẫn khõe, đã làm lành với bạn gái, còn cô?
Nữ giáo sư dã man: Tôi? Cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1534828/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.