"Ừ. mình cảm thấy hai người trong bài hát, rất giống bạn và Tô Nhã." Chu Giai Giai nói xong, cúi đầu xuống nói: "Mình ước gì người kia là mình thì tốt biết mấy."
"Bạn nói cái gì?" Dương Minh sửng sốt, rất không rõ ràng. Do nơi này vốn ầm ỹ, hơn nữa trong lòng Dương Minh không vui, cho nên không nghe rõ câu nói của Chu Giai Giai.
"Không có chuyện gì." Chu Giai Giai đã không còn dũng khí như vừa rồi.
"Đúng vậy, Tô Nhã. đã lâu rồi không có tin tức của nàng."
"À. Dương Minh. có một việc mình muốn nói với bạn" Nói đến truyện trước kia, trong lòng Chu Giai Giai vẫn còn rất dày vò! Con gái dù hào phóng cỡ nào cũng có một mặt ích kỷ, nàng tuy rằng quyết định bất luận bên cạnh Dương Minh có bao nhiêu người đi nữa, cũng đều phải ở cùng Dương Minh, nhưng mà, ai lại hy vọng sẽ có nhiều?
Chẳng qua, Chu Giai Giai vẫn hiểu được, Tô Nhã đối với Dương Minh, cuối cùng vẫn nhớ mãi không quên, đây là điều bản thân không thể ngăn được! Hơn nữa, đừng nói là mình, tin tưởng rằng cho dù là bạn gái chính quy hiện tại Trần Mộng Nghiên, cũng không thể ngăn được Dương Minh nhớ đến Tô Nhã! Cho nên, Chu Giai Giai cứ đơn giản là hào phóng một chút, đem chuyện mình biết nói ra cho Dương Minh, như vậy còn có thể tăng thêm cảm tình của Dương Minh đối với mình.
"Chuyện gì?" Dương Minh có chút kỳ quái, Chu Giai Giai cơ hồ mỗi ngày đều cùng mình đi học, còn có chuyện gì muốn nói với mình chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1534817/chuong-386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.