Trương Hiểu Viện sùng bái nhìn bạn trai của mình, cuối cùng cũng lấy lại được chút thể diện. Nghĩ đến đây, không khỏi khiêu khích nhìn Dương Minh và Lâm Chỉ Vận: "Chút tiền giảm giá đáng gì, không sao"
Dương Minh cười cười không nói gì, có lẽ cô nàng ngu ngốc này còn không biết tình huống của thằng béo?
Quả nhiên giống suy đoán của Dương Minh. Tên béo nhỏ giọng nói với Trương Hiểu Viện một câu: "Anh đi gọi điện thoại" Sau đó vội vàng chạy đi.
Mặc dù thằng béo tìm một góc khá xa để gọi, chẳng qua nội dung cuộc điện thoại vẫn truyền hết vào tai Dương Minh.
"Ông chủ, em là Bưu tử. em muốn thương lượng với anh một chuyện. Anh có thể phát sớm tiền lương mấy tháng cho em được không. Xin anh. Anh coi như nể tình em làm với anh nhiều năm. Tại sao ạ. em chỉ là muốn mua áo khoác cho bạn gái thôi. Ông chủ, em thích cô ấy. vâng vâng, cảm ơn ông chủ. Hơn bốn mươi ngàn là được rồi ạ" Tên béo thở dài một hơi, rốt cuộc cũng xoay được tiền.
Dương Minh âm hiểm cười hắc hắc một tiếng, cầm phiếu đi thanh toán. Mày không phải muốn ra vẻ sao? Tao cho mày ra vẻ. Tao cũng phối hợp với mày. Xem mày ra vẻ xong thì lấy gì mà trả nợ, lo mà kiếm tiền đi.
Thanh toán tiền, nhìn tên béo mặt mày nhăn nhó rời đi, Dương Minh không khỏi có chút âm hiểm nói: "Dát, người có tiền đúng là không bình thường, mua đồ mà không mặc cả"
"Hiển nhiên, hiển nhiên" Tên béo sắp khóc đến nơi. Mẹ kiếp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1534806/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.