Dưới ánh trăng mờ ảo, một con dao găm đâm thẳng vào giữa cổ người áo đen, một phần lộ ra phản chiếu ánh sáng.
Dương Minh kinh ngạc nhìn người trước mặt. Hiển nhiên người này đã chết. Nhưng rốt cuộc là ai đã ra tay cứu mình vào lúc nguy cấp đó?
Có kinh nghiệm về cái chết của Cơ Thủy Sinh lần trước, Dương Minh đã không còn sợ hãi với người chết như lần đầu tiên. Ở tình huống địch bạn chưa phân rõ, Dương Minh lạnh lùng ngẩng đầu lên, nhìn về phía sau tên áo đen, cũng chính là phía bắn ra thanh phi đao.
Một lão già dáng người gầy yếu đang lẳng lặng đứng ở đó.
Người này chính là Phương Thiên.
Điều này làm cho Dương Minh vô cùng kinh ngạc, là Phương Thiên làm sao?
Dương Minh chỉ vào xác chết trên mặt đất, kinh ngạc nhìn Phương Thiên: "Nó."
"Chết rồi." Phương Thiên lạnh nhạt nói: "Bị bác giết"
"A?" Dương Minh mặc dù đã hơi nghi ngờ, nhưng giờ nghe Phương Thiên nói, há hốc mồm đầy kinh ngạc không nói thành lời.
"Đây không phải là nơi để nói chuyện, kéo nó vào phòng bác" Phương Thiên rất bình tĩnh nói, không nhìn ra là ông ta vừa mới giết người xong.
Dương Minh ừm một tiếng, cũng lấy lại bình tĩnh, ôm xác chết trên mặt đất lên, bước nhanh vào nhà Phương Thiên. Mặc dù trong lòng có rất nhiều câu hỏi, nhưng Dương Minh bây giờ không có cách nào đặt ra.
Phương Thiên trong đầu Dương Minh là một lão già đáng thương, nhát gan, thần kinh không ổn định. Mà hôm nay ông ta lại không một tiếng động giết chết một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1534619/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.