Ăn sáng xong, Trương Tân lái xe chở Dương Minh cùng đi đến công ty của thân phận. Bởi vì chìa khóa bảo hiểm ngân hàng ở trong tay Trương Giải Phóng.
Đối với việc Dương Minh muốn dùng viên phỉ thúy quý giá đó làm quà mừng thọ Lưu Duy Sơn, Trương Giải Phóng khá kinh ngạc, lại bội phục Dương Minh. Ở tuổi Dương Minh lại không yêu tiền.
Thực ra Dương Minh sao lại không yêu tiền chứ. Tiền có ai là không thích? Chỉ là so sánh với tình nghĩa, tiền không đáng gì. Cũng bởi vì chuyện này mà Trương Giải Phóng mới thật sự cao hứng vì Trương Tân có người bạn là Dương Minh. Ông tin rằng, nếu như con mình tương lai có gặp khó khăn, Dương Minh nhất định sẽ ra tay giúp đỡ.
Bởi vì chuyện quan trọng, Trương Giải Phóng phải tự mình đến ngân hàng. Nếu không ngân hàng cũng không thể nào tùy tiện cho người khác lấy đồ. Trương Giải Phóng cẩn thận lấy viên phỉ thúy trong két ra, sau đó đặt vào một chiếc hộp tinh xảo đã chuẩn bị trước, rồi mới đưa cho Dương Minh. Ông dặn dò Trương Tân:
- Con nhất định phải đi từ từ một chút, thứ này rất quý giá, đừng để bị xóc mà hỏng nó.
Trương Tân và Dương Minh nghe xong không khỏi cười khổ. Không phải quá cẩn thận chứ? Chẳng qua Trương Tân vẫn gật đầu nghe lời.
Đứng bên dưới tòa nhà, Dương Minh gọi điện cho Lam Lăng, bảo nàng xuống. Sau đó ba người cùng nhau đi đến khách sạn Bạch Thiên Nga.
Trước cửa khách sạn Bạch Thiên Nga đã đỗ đầy các loại xe sang trọng đắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1534612/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.