Dương Minh đi đến sau lưng chiếc Meccedes, sau đó xì bánh xe sau ra. Loại chuyện này, mấy tên côn đồ ai cũng biết làm, trên cơ bản Dương Minh cũng đã rất quen thuộc.
Sau đó nhặt lấy một cây sắt gần thùng rác, bẻ cong cái biển số của nó, che đi hai số 8 đằng sau, rồi vội vàng xoay người qua hướng khác bỏ đi.
Dương Minh làm như vậy đơn giản là cho cha con Vương Chí Đào một chút phiền toái nhỏ. Mặt đối mặt, cứng đối cứng thì Dương Minh tạm thời không có thực lực, nhưng giá họa sau lưng một chút thì có thể, Dương Minh thấy rằng trước kia mình rất là dung túng với Vương Chí Đào, nên mới cho hắn có cơ hội lên mặt. Bây giờ, Dương Minh quyết định không buông tha bất kỳ một cơ hội nào hạ nhục Vương Chí Đào. Tao bây giờ chưa thể làm gì mày, nhưng gây phiền cho mày cũng đủ làm mày mệt chết.
Sở dĩ Dương Minh hạ quyết tâm như vậy cũng bởi vì chuyện của Phương Thiên. Đây là một xã hội rất thực tế, nếu mày không ăn người, thì người cũng sẽ đến làm thịt mày.
Dương Minh không phải là một người tốt lành gì, càng không phải là một chính nhân quân tử. Trước kia vì sợ Vương Chí Đào vận dụng quan hệ trong nhà, gây áp lực lên cha và mẹ, nhưng bây giờ hắn không sợ, vì hắn đã nắm giữ một phương pháp kiếm tiền rất nhanh, có thể nói, tùy tiện chọn đại một khối đá, cũng bằng nửa năm tiền lương của cha mẹ!
Bởi vì chuyện học của Vương Chí Đào đã được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1534563/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.