Hôm nay là ngày phải đón máy bay về Tùng Giang, Dương Minh dậy từ rất sớm, nhìn con mèo nhỏ ngủ say Lam Lăng bên cạnh, vỗ vỗ vai nàng, kêu: 
"Lam Lăng, mau dậy đi hôm nay chúng ta phải ra sân bay đó!". 
"Ra sân bay?" Lam Lăng mơ màng hỏi, mặc dù bình thường nàng dậy còn sớm hơn Dương Minh, nhưng bây giờ mới có 3h sáng à, trời vẫn còn tối: "Ngủ thêm một lát nữa được không?" 
"Được, đến lúc đó em đón máy bay khác nha, anh về trước!" Dương Minh cười nói. 
"Em dậy rồi!" Lam Lăng lập tức ngồi dậy, dụi dụi mắt. 
Dương Minh buồn cười nói: "Nhanh đi rửa mặt đánh răng đi, rồi lên máy bay ngủ tiếp" 
"A, được" Lam Lăng ngủ không mặc áo quần. Vì vậy trần truồng đi vào toilet. Trước mặt Dương Minh, nàng cũng không kiêng dè gì. 
Dương Minh có một sự xúc động muốn đè Lam Lăng lại giường, hung hăng mà làm một phát… nhưng thời gian gấp gáp, nên cũng chỉ có nghĩ thôi. 
Thu dọn hành lí một chút, Dương Minh quét mắt khắp phòng, hắn sợ để quên cái gì đó trong góc. 
Bỗng nhiên, ánh mắt của hắn dừng lại trong một ngách, không khỏi nhíu mày… 
Lam Lăng làm vệ sinh xong, Dương Minh mới đi rửa mặt. Sau khi chuẩn bị thỏa đáng hết, Dương Minh mang bao hành lí lên lưng cùng Lam Lăng đi ra khỏi phòng. Trương Tân và Trương Giải Phóng ở một phòng, do giáo huấn lần trước, nên có đánh chết Trương Giải Phóng cũng không đi tìm gái. 
Vừa lúc bên Trương Tân cũng đi ra, bốn người trả phòng, có phục vụ đến kiểm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1534553/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.