"Ngồi đi, không cần khách khí, Dương Minh, mày ăn gì? Trên bàn có hoa quả đó, tự lấy đi" Trương Tân mở tủ lạnh ra, lấy hai bình đồ uống, đưa cho Dương Minh một cái.
"Vương Lão Cát? Tốt a, hai ngày nay tao sắp thành cục than rồi!" Dương Minh cầm lấy, cũng không khách khí, mở chai ra uống.
"Mày thì thành than nổi gì, tình trường đắc ý, thi cử cũng như thế!" Trương Tân đặt mông xuống ngồi bên cạnh.
"Tình trường? Ha ha…" Dương Minh cười khổ, không biết Trần Mộng Nghiên thế nào….
"Sao vậy, Dương Minh? Mày bị đại tẩu giận hả?"
"Không có gì, đừng nhắc đến đề tài này nữa!" Dương Minh lắc đầu.
"Dương Minh, nói cho mày nghe, con gái đều thích như vậy hết đo. Cho dù mày là lão đại đi nữa, cũng phải chủ động" Trương Tân nói: "Đừng trách tao không nhắc nhở, Trần Mộng Nghiên là đứa con gái xuất sắc, có nhiều người theo đuổi, mày đừng để người khác thừa cơ hội nha!"
"Được rồi, được rồi, tao biết rồi, tao có chừng mực mà!" Trong lòng Dương Minh rất mâu thuẫn, từ góc độ tình cảm mà nói, hắn cũng có chút không nỡ, nhưng từ góc độ chuyện xuất phát, hắn cảm thấy rằng, không thể cùng Trần Mộng Nghiên chủ động thì tốt hơn!
Lúc ấy, chính mình nhìn thấy Vương Chí Đào tìm Trần Mộng Nghiên, thật không biết muốn cái gì, vì hắn biết không nên giám sát bạn gái mỗi ngày, mà cho đối phương một sự tin tưởng! Cho dù Vương Chí Đào có cùng Trần Mộng Nghiên ra ngoài, Dương Minh cũng sẽ không nghĩ Trần Mộng Nghiên sẽ làm ra chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1534532/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.