🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Dương Minh sau khi download xong, dựa theo địa chỉ, quả nhiên tìm được" nữ giáo viên dã man"
"Đấu Địa Chủ" là trò chơi ba người, khi hắn đến đã có hai người đang chờ, người kia có nickname là" Đinh Đinh". Trò chơi bắt đầu.
Lượt đầu là do" nữ giáo viên dã man" gọi bài, Dương Minh và" Đinh Đinh" là nông dân.
"nữ giáo viên dã man" lập tức phát ra một tin: đem hết bài của hai người ra.
Dương Minh không quan tâm đến vấn đề thắng thua trong này, trực tiếp đem hết bài ra.
Nữ giáo viên dã man: xuất ra một con 4.
Dương Minh theo ý nàng xuất ra 4447, bài thừa của nữ giáo viên là JJJ3, trực tiếp để bài ra ngoài.
Đinh Đinh: Làm cái gì vậy, nàng ta còn thừa con 4, ngươi còn ra bài này.
Rõ ràng là một câu oán trách.
Ván thứ hai," nữ giáo viên dã man" không được bài tốt, đến phiên" Đinh Đinh" gọi bài, và người này gọi con 3.
Bài của Dương Minh cũng rất tốt, có một bộ mìn, hắn theo lệ đánh bài ra.
Cũng có lẽ là do" Đinh Đinh" xui xẻo, vừa bóc bài đã ngay con xấu, trực tiếp bị" nữ giáo viên dã man" cướp đi bài quyền.
Nữ giáo viên dã man: Nổ đi.
Dương Minh lại theo ý nàng, cho nổ" Đinh Đinh"," Đinh Đinh" sửng sốt: Ta có hai con K, ngươi lại cho nổ ta? Có bệnh?
Dương Minh ra 445566, JJQQ => thắng.
Đinh Đinh: Trời ơi, như vậy cũng được hả
Ván thứ ba," Đinh Đinh" vẫn thua.
"Đinh Đinh": Hai người cùng một nhóm?
Nữ giáo viên dã man: Vấn đề là trình độ!
Thế giới nào có chân tình: Té đê!
Đinh Đinh: Được, tôi đi! BB!
Đinh Đinh đi, còn lại hai người tiếp tục cuộc chiến, một lát sau, nữ giáo viên dã man đã thắng được hơn 2000.
Thế giới nào có chân tình: Được chưa?
Nữ giáo viên dã man: Đc rồi, tôi đã cảm thấy đỡ hơn nhiều, cảm ơn! Lần sau sẽ tìm đến.
Thế giới nào có chân tình: Không thành vấn đề.
Dương Minh toát mồ hôi … thật là căng thẳng, nhưng" nữ giáo viên dã man" này rất khả ái, không biết là giáo viên của trường nào, nhưng theo tư liệu thì nàng mới 23 tuổi, không biết là thật hay không, nhưng bằng tuổi với chị Oánh đáng yêu … nếu có thể thì cũng nên phát triển" tình bạn" một chút!
Hắn vừa định offline thì" ta là đại minh tinh" đã online.
Ta là đại minh tinh: Mau mở kênh giải trí, lát nữa có phỏng vấn của tôi!
Hả? Dương Minh sửng sốt, chẳng lẻ cô nàng này thật sự là ngôi sao hả? Định lừa mình à? Dương Minh mở kênh giải trí lên xem phỏng vấn, trước đó có hỏi" ta là đại minh tinh" là ai trong số đó, nhưng nàng không nói, để cho Dương Minh đoán, cho nên Dương Minh cho rằng nàng đang lừa hắn.
Hiện giờ có cơ hội, Dương Minh đương nhiên là muốn xác định một chút nhưng Dương Đại Hải lại nói là đang xem thể thảo. Vì vậy, Dương Minh quay lại nói với" ta là đại minh tinh" một tin: Ba tôi xem TV rồi, không xem được, cô tự nói cô là ai thì được rồi.
Ta là đại minh tinh: Ok
Thế giới nào có chân tình: Sao? Tức giận?
Ta là đại minh tinh: Không có, bận rồi, đi trước đây!
Nói xong liền offline, Dương Minh bên này đoán chắc cô nàng đang invisible với mình, phỏng chừng là tức giận!
Hắn lắc đầu, trước kia hắn cũng đã chọc giận" ta là đại minh tinh" rất nhiều lần, cho nên cũng không để ý!
Thứ hai, nhà trường vừa thông báo sẽ tổ chức một buổi đi xem phim, mục đích là giúp cho mọi người thư giản trong những giờ phút học hành khẩn trương, nhưng tin tức này lập tức làm Dương Minh thất vọng, hắn từng nghĩ rằng muốn mời Trần Mộng Nghiên đi xem phim!
"Dương Minh, buổi tối có rãnh không?" Trần Mộng Nghiên sau khi giảng bài cho Dương Minh xong thì hỏi.
"Có, đương nhiên là có! Làm gì? Hẹn hò hả?" Quan hệ của Dương Minh và Trần Mộng Nghiên đã rất tốt, cho nên cũng không cần phải cố kỵ chuyện lời nói.
Bởi vì cả hai đều đang có ý với nhau, cho nên Trần Mộng Nghiên cũng không tức giận gì, chỉ liếc nhìn hắn một cái rồi nói: "Tối nay theo mình đi siêu thị mua đồ ăn vặt, để chiều mai ăn!"
Con gái đều thích ăn vặt, vì vậy Dương Minh vui vẻ đáp: "Được!"
Lúc chiều, Dương Minh đã không thể chờ đến lúc tan học, vì thế cứ ngồi mơ tưởng đến Trần Mộng Nghiên như điên, đem cái bàn nhích tới nhích lui.
"Này, Dương Minh, tao hỏi mày cái này, có phải mày đang thẩm du?" Trương Tân cười dâm hỏi.
"Đúng vậy, tao đang thẩm du!" Dương Minh làm ra vẻ vô sỉ rên: "Oh …."
Không ngờ, lời nói của hai người lại bị thằng bàn trên Trương Tân nghe được, thằng nhãi này vốn là người hầu của Vương Chí Đào, bình thường đã xem Dương Minh không vừa mắt, cho nên muốn làm xấu mặt hắn, vì vậy giơ tay lên.
"Trần A Phúc, em có chuyện gì?" Triệu Oánh kỳ quái hỏi.
"Thưa cô, Dương Minh ở bàn dưới cứ làm ồn hoài, em không thể tập trung học được!" Trần A Phúc nói.
"Ồ? Cậu ta làm gì?" Triệu Oánh tức giận hỏi.
"Thưa cô, hắn nói hắn đang thẩm du!" Trần A Phúc đắc ý nói, Dương Minh, mày chết chắc rồi!
Cả lớp lập tức yên lặng! Triệu Oánh nhất thời đỏ mặt, mặc dù nàng là con gái, nhưng đối với cụm từ" thẩm du" này nàng vẫn hiểu rõ ràng, nhất là thường lên mạng và chứng kiến mấy cái này hoài.
Bởi vì trong lòng Dương Minh đang nghĩ đến cảnh ngày mai đi xem phim với Trần Mộng Nghiên cho nên không chú ý đến tình hình của lớp, vẫn giữ vẻ mặt dâm đãng, cái chân thì lúc ẩn lúc hiện, còn tạo ra tiếng động dưới cái bàn nữa!
Vốn dĩ Trần A Phúc cũng không tin Dương Minh trong lớp dám thẩm du, nhưng hắn nhìn thấy vẻ mặt dâm đãng đang phê thuốc kia của Dương Minh, trong lòng xác định bảy tám phần, rồi nhìn lên thấy vóc người Triệu Oánh hết sức nóng bỏng, ngay cả hắn cũng cảm thấy ngứa ngáy, cho nên hắn mới dám khẳng định Dương Minh nhất định đang thẩm du về Triệu Oánh!
Hơn nữa vừa rồi Dương Minh còn tạo ra âm thanh rên rĩ, Trần A Phúc quyết định chơi Dương Minh một vố để Vương Chí Đào hết giận! Né như lần này có thể vạch trần bộ mặt đáng ghê tởm của Dương Minh, như vậy khẳng đỉnh Trần Mộng Nghiên sẽ chán ghét Dương Minh!
Cho nên, Trần A Phúc thấy Triệu Oánh không nói gì, hắn sợ bỏ qua thời cơ tốt, nên vội vàng lật bàn của Dương Minh lên, vốn tưởng có thể làm cho bàn tay đang cầm tiểu JJ lộ ra trước mặt nhưng không ngờ cái quần của Dương Minh vẫn còn nằm ở chổ cũ.
"?" Trần A Phúc sửng sốt, thế này là thế nào? Hắn không phải đang thẩm du sao? Nhưng vẻ mặt của hắn rõ ràng giống như mặt mình lúc coi phim sex mà!
"Rầm rầm" Cái bàn bị lật ngã xuống đất, kéo theo Dương Minh từ trong giấc mở trở về hiện thực, trong mơ hắn đang nghĩ: Nếu ngày mai đi xem biết không biết làm thế nào để nắm được bàn tay nhỏ bé của nàng, nếu như sờ được đùi thì càng tốt … đột nhiên lại bị người khác cắt đứt, hắn có thể cao hứng sao?!
Trở lại, nhìn thấy cái bàn của mình bị lật ngã, còn có một người đang đứng trước mặt, Dương Minh giận dữ, túm lấy cái cổ của Trần A Phúc, nói: "Con mẹ mày muốn chết hả??"
"Tôi … tôi" Trần A phúc không biết nên giải thích thế nào, ai, cũng chỉ biết tự trách mình, vốn nghĩ muốn biểu hiện một chút với Vương Chí Đào …. Không ngờ rằng.
Thành tích học tập của Trần A Phúc không được tốt lắm, cho nên không có hy vọng thi vào đại học. Cho nên bình thường hắn luôn cố gắng tạo mối quan hệ tốt với Vương Chí Đào, như một người hầu vậy!
Bởi vì cha của Vương Chí Đào là chủ tịch tập đoàn Hùng Phong, cho nên sau khi tốt nghiệp có thể nhờ vào mối quan hệ của Vương Chí Đào với hắn để xin một chân trong đó!
Tốt nghiệp là một chuyện, tìm được việc làm hay không là một việc khác, rất nhiều học sinh sau khi tốt nghiệp xong không vào đại học được cũng không kiếm được một việc làm phù hợp! Cho nên, Trần A phúc bình thường giống như một con chó của Vương Chí Đào, gật đầu cúi người, Vương Chí Đào kêu hắn đi hướng đông hắn không dám đi hướng tây, kêu hắn cắn chó, hắn không dám đi đuổi gà!
Cho nên có một cơ hội biểu hiện như vậy, đương nhiên không thể bỏ qua, nhưng không ngờ lại chọc giận Dương Minh.
Nhìn thấy cái bàn bị lật ngã, Dương Minh không khỏi tức giận đánh tới! Mẹ kiếp, tao không đi chọc người, người cũng tự nhiên đến phá tao, còn có dũng khí lật bàn tao nữa! Nhất là nhìn thấy quyển sách của Trần Mộng Nghiên cho mình rơi xuống đất, hơn nữa lại còn dính bụi, máu điên của Dương Minh lên đến não rồi, đập cho A Phúc thành ninja rùa!
Tại sao lại là ninja rùa? vừa vì nhân vật đó cái mặt và cái thân liền nhau, không có cổ!
Triệu Oánh lúc này cũng đã phục hồi tinh thần, nàng tuy tức giận việc Trần A Phúc gây chuyện, nhưng Dương Minh cũng quá đáng! Trong lớp dám đánh bạn học? Thủ đoạn đánh nhau của Dương Minh, Triệu Oánh đương nhiên biết, nàng sợ Dương Minh đánh Trần A Phúc đến chết!
"Dương Minh! Em còn chưa dừng tay sao!" Triệu Oánh quát: "Còn Trần A Phúc, vì sao em lại lật bàn của Dương Minh??"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.