Dương Minh ăn xong đĩa cơm thịt bò của mình, lấy tay chùi miệng xong, rồi nhìn Tiểu Tào và Kim Cương đầy nghi hoặc, chẳng lẽ hai người này chỉ mời mình ăn cơm một bữa?
"Tiểu Tào, mày nói khi nào thì người đó đến?" Kim Cương nhỏ giọng hỏi.
"Đến liền, đến liền, chờ một chút!" Tiểu Tào cũng rất sốt ruột, hắn cũng sợ mọi chuyện sẽ đổ bể.
"Reng reng ren" Điện thoại vang lên, Tiểu Tào móc điện thoại ra xem, rồi bước ra ngoài.
"Đức ca hả? Sao anh còn chưa đến, bọn em đang trong quán trà đợi anh nè!" Tiểu Tào lo lắng nói.
"Tiểu Tào, hôm nay tao có việc, không ghé được, một thằng anh em bị chém phải vào việc, tao phải đi đàm phán với người khác!"
"Nhưng mà Đức ca, bọn em đã mang người đến …" Tiểu Tào nghe xong, vẻ mặt lập tức trở nên đau khổ, thật sự là sợ cái gì thì trời cho cái đó sao!
"Được rồi, tao đã cho hai thằng lính đến! Một lát sẽ đến ngay!" Đức ca nói.
"Có thể sao?" Tiểu Tào do dự.
"Không phải là chỉ hù một thằng học sinh thôi sao! Mày yên tâm, khẳng định là hù nó đến chết!"
"Cái này … Đức ca … cứ như vậy đi!" Tiểu Tào bất đắc dĩ lắc đầu, thầm nghĩ, mẹ kiếp, hai thằng lính của mày dùng được thì thà để tao tự làm!
Bất quá lời này hắn chỉ tự thì thầm trong miệng, không thể để Đức ca nghe được, bởi vì hắn chỉ là một tên côn đồ bình thường, chỉ có thể hù dọa mấy người dân thôi, nếu đụng phải thứ thiệt hay thứ dữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1534514/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.