Nếu Trần Mộng Nghiên không nghe được gì thì quá tốt, Dương Minh có thể nói là hỏi Trương Tân vài trang web, còn nếu Mộng Nghiên nghe được hết thì cũng không nên gạt người, chỉ đổ lỗi cho Trương Tân hết.
"Muốn."
Trương Tân ý thức được vấn đề, vội vàng quay đầu đi, cấp cho Dương Minh một ánh mắt đầy ý nghĩa" Bảo trọng"
"Sao có thể chứ, hôm qua tôi mới mua máy tính, ngay cả webcam còn chưa gắn vào!" Dương Minh giả bộ nói.
"Cậu xem của người khác mà không dùng webcam của mình?" Trần Mộng Nghiên hiển nhiên không bị lừa dễ dàng!
"Mộng Nghiên, nếu tôi muốn xem thì chỉ xem bạn thôi, người khác có gì đâu mà xem!" Dương Minh bắt đầu sử dụng nghệ thuật vô sỉ, trực tiếp ra đòn sát thủ!
Quả nhiên, Mộng Nghiên bị hắn trêu chọc liền đỏ mặt lên, nói: "Nói năng bậy bạ!"
"Đúng rồi, MỘng Nghiên, bạn tìm tôi có việc gì?" Dương Minh ngồi ở bàn cuối cùng sát góc lớp, mà Trần Mộng Nghiên đi đến đây, khẳng định là tìm hắn có việc!
"Tôi. không có gì!" Mộng Nghiên lắc đầu.
"Hả?" Dương Minh cảm thấy khó hiểu, nhìn bộ dáng muốn nói rồi lại thôi của nàng, kỳ quái hỏi: "Rốt cuộc là như thế nào? Có việc gì cứ nói đi, chỉ có hai chúng ta thôi!"
"Tôi. thật ra tôi muốn hỏi một chút về câu cuối cùng của môn toán bạn giải như thế nào!" Trần Mộng Nghiên nói ra tâm sự của mình.
"Cái gì?" Dương Minh sửng sốt Trần Mộng Nghiên sao lại hỏi mình vấn đề này? Không thể nào?
Thật ra thì. Trần Mộng Nghiên cũng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1534511/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.