Tiền taxi của Dương Minh là 12 đồng, nhưng Tôn Côn chỉ lấy 10 đồng. Dương Minh không đồng ý việc này, bởi vì 2 đồng này đối với những người dân lao động cũng đã là một món tiền rất lớn.
Bách Não là một tập đoàn IT lớn, kinh dOanh toàn quốc, tiến vào Tùng Giang được khoảng một thời gian, những bởi vì có vị trí địa lý tốt, hơn nữa lại đối diện với khu Thương mại, cho nên sinh ý rất tốt.
Bước vào bên trong, Dương Minh trực tiếp bỏ qua khu hàng của Nhật, hàng của Ý, mà chạy Thẳng đến khu bán hàng nội địa.
"Ðại Minh, sao không mua hàng nhập khẩu của Nhật?" Dương Phụ hỏi.
"Không mua, ủng hộ quốc sản, chống lại Nhật hóa!" Dương Minh lắc đầu, cha và những người đồng lứa, có một cách nhìn khác về hàng hóa của Nhật.
Dương Phụ cũng không hỏi thêm gì nữa, chỉ cần Dương Minh nguyên ý mua cái gì thì mua cái đó, hàng nội địa thì rẻ hơn.
Dương Minh đi vào gian hàng độc quyền của Thần thegioitruyen.computer, hắn đã từng nghe qua Thương hiệu này, là sản phẩm bình dân, thích hợp để học sinh mua sắm, hơn nữa mẫu mã cũng rất đẹp, quả thật rất có danh tiếng.
"Chào em, em muốn mua máy tính?" Một cô nhân viên bán hàng mỉn cuời hỏi Dương Minh, vì thấy có phụ huynh đi theo, tám chín phần là có mang theo tiền, cho nên cũng đặc biệt nhiệt tình.
"Vâng, không biết giá cả như thế nào?" Dương Minh hỏi.
"Em mua dùng để làm gi, cứ nói mục đích của em, chị sẽ giới thiệu cho vài mẫu!" Cô phục vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1534508/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.