Dương Minh thấy Trần Mộng Nghiên không nói gì, vì thế làm ra vẻ thương tâm nói: "Mình biết, bạn khẳng định là không thích mình đến hỏi bài, Vương Chí Đào tìm được người kia, nếu mình đi hỏi hắn, hắn sẽ cố ý giảng sai cho mình! Thôi được rồi, dù sao mình cũng không phải là học sinh gì. Sau này sẽ không làm phiền bạn nữa!"
Trần Mộng Nghiên vốn là người lương thiện, hơn nữa mấy ngày nay thấy Dương Minh có lòng muốn học, trong lòng nàng cũng vì hắn cao hứng. Nghe được những lời hắn nói, rồi nghĩ đến bộ dáng ghen tuông của Vương Chí Đào, rồi còn làm ra vẻ muốn giảng sai theo như lời Dương Minh nói. Trần Mộng Nghiên không đành lòng chứng kiến Dương Minh như vậy, buột miệng nói: "Mình đâu có nói là mình không thích bạn!"
"Hả?" Dương Minh không nghĩ là Trần Mộng Nghiên lại tự nhiên" biểu lộ" với hắn như vậy, miệng mở hết cỡ, chẳng lẽ thiên nga lại tự đút mình vào miệng con cóc?
"?" Trần Mộng Nghiên nhìn Dương Minh một cách kỳ lạ. Hắn bị gì thế? Nàng suy nghĩ một hồi lâu, đột nhiên nhớ ra lời nói của mình có vấn đề. Khó trách Dương Minh hiểu lầm. Vì vật trừng mắt nói: "Ý mình là thích cậu đến hỏi bài mình. Nếu cậu còn nghĩ bậy, mình sẽ không để ý đến cậu!"
"Hắc hắc… ha ha. Mình đâu có nghĩ bậy. Chỉ hơi kích động thôi" Dương Minh gãi gãi đầu, cũng cảm thấy mình đã hiểu lầm.
Trải qua vài ngày tiếp xúc, Trần Mộng Nghiên đối với Dương Minh đã hiểu thêm vài phần. Nàng phát hiện ra, tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1534450/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.