Chương trước
Chương sau
"Anh...anh nhìn...nhìn cái gì mà nhìn?"
Tô Nhiên hoảng hốt ôm lấy thân thể chỉ quấn lấy một chiếc khăn, ú ớ trong miệng.
Ngạn Thần chợt bật cười vì bộ dạng đỏ mặt ngượng ngùng của Tô Nhiên.
Hẳn ngược lại không quay mặt đi mà nhìn chäm chằm vào mặt cô.
"Nếu như trước mặt cô là một thứ hàng quy, cô lẽ nào không muốn nhìn?"
Hẳn chỉ muốn đùa với Tô Nhiên, chứ căn bản không hề có ý gì khác.
Mà Tô Nhiên lại hiểu lầm hắn, cô quát lên "Ngạn Thần....anh....anh là cái đồ biến thái"
"Biến thái?"
Hắn lập tức cau mày.
Ngạn Thần hiêu nghĩa của hai từ biển thái này chính là biến thành hình thái khác so với thường ngày.
"Anh còn không đi ra cho tôi thay đồ?"
"Được rồi"
Ngạn Thần biến mất vào hư không.
Tô Nhiên còn không nhìn thấy hình bóng của hắn đâu nữa.
Tuy nhiên, để cho chắc chắn, cô lên tiếng gọi "Ngạn Thần..."
"Anh đã đi chưa đây?"
"Mau thay đồ đi, tôi cho cô năm phút"
Tô Nhiên nghe thấy tiếng của hắn phát ra từ phía ngoài cửa, cô thở phào một hơi.
Ngạn Thần liền khó hiểu, Tô Nhiên có cái gì để lộ đâu mà phải la toáng lên như thế.
May mắn Diêm La Thất Sát không có ở đây, nếu không đã lớn chuyện lên rồi.
Mà, những gì hắn vừa nhìn thấy khác nào những gì nhìn thấy được lúc Tô Nhiên đi dự tiệc? Tô Nhiên bị điên đấy à? Một lúc thay đồ đi qua...
Tô Nhiên mở cánh cửa trở ra, Ngạn Thần đang đứng đợi cô ở phía trước cửa "Cô có biết cô trễ 10 phút rồi không?"
Trong 10 phút đó, là Tô Nhiên chuẩn bị tinh thân để bước ra đối diện với hắn.
Gặp phải tình huống như lúc nãy, Tô Nhiên quả thực rất ngại và muốn tìm một cái lỗ mà chui xuống cho đỡ đỏ mặt.
Cô cúi gắm mặt, trả lời hắn "Tôi...tôi phải chuẩn bị bữa tối"
"Không cần"
Cô nghĩ bụng "Không nấu để mà chết đó đấy à?"
Ngạn Thần tiếp lời "Tôi muốn ăn nướng, cô tìm một nhà hàng nướng nào ngon một chút"
Từ ngày cùng hắn đi ăn nhà hàng, Ngạn Thần giống như bị nghiện.
Cứ rảnh rỗi lại kéo Tô Nhiên tới nhà hàng ăn, cô nhiều lúc nghĩ tên này quá thừa tiên cộng với việc quá rảnh rỗi.
"Sao lại mắng?"
"Con hỏi tại sao nương trúng độc ba không cho con biết, rồi bị ăn mắng vào mặt"
Sắc mặt Ngạn Thần vô cùng không vui vẻ.
Ba hắn lúc nào cũng muốn độc chiếm nương của hắn.
"Ba không để con ở cạnh nương"
"Được rồi, ba cũng muốn tốt cho con đấy thôi"
Tuý Linh nhìn bộ dạng nhăn mày của hắn không vui liền nhịn không nổi cười phá lên.
Hai ba con này, suốt ngày không phải cãi nhau thì không nói tốt được cho nhau câu nào.
Giá mà, Tuý Linh sinh thêm một đứa con gái nữa cho Ngạn Thần chơi với nó cả ngày trời.
"Ba cứ thấy con ở cạnh nương là không vui rồi, sợ con cướp nương của ba không bằng"
"Được rồi được rồi, chúng ta không nhắc tới những chuyện không vui nữa"
"Hừ"
Càng nói, hắn càng tức tối.
Tuý Linh dỗ dành hẳn, ngồi nói chuyện cùng hắn thật lâu.
Ngạn Thần sau khi bồi canh cho Tuý Linh xong, đợi nàng dùng thuốc rôi hãn mới đi tìm Ngạn Phong.
Thư phòng...
Thư phòng là nơi làm việc, duyệt văn kiện của Ngạn Phong.
Không được sự cho phép, không một ai có thể tuỳ tiện vào.
Kẻ nào dám đột nhập, lập tức giết không tha.
Ngoài Ngạn Phong, chỉ có Tuý Linh được Y đặc cách cho vào, kể cả Ngạn Thần và Quan Phùng cũng không.
Di chiếu và dữ kiện ở thư phòng rất nhiều, và cũng rất quan trọng.
Liên quan đến việc cai trị Ma giới và sơ đồ của các tộc lân cận, tuyệt đối không được lộ ra sơ hở.
Ngạn Thần đứng ở bên ngoài cửa phòng, nói vọng vào trong "Ba, con muốn gặp ba"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.