Sau hơn ba năm, Tử Ngạn cũng những đứa trẻ khác được đưa vào đấu trường nhân tạo để thông qua buổi kiểm duyệt cuối cùng.
Tang thi cùng quái thú được đưa vào mái vòm, lớp kính ngăn cách đã biến mất, những đứa trẻ muốn sống sót sẽ chủ động tấn công, bọn chúng không muốn trở thành những đứa phế thải bị vứt bỏ một lần nào nữa hết.
Ai cũng lao vào trận chiến, chỉ có duy nhất Tử Ngạn vẫn luôn yên tĩnh đứng giữa vòng vây.
-"Tiến sĩ Minh, có vẻ bạn đồng hành của anh hơi phế rồi"- A Tùng cũng là một trong những tiến sĩ cũng bằng vai lứa với hắn nhưng dự án của gã luôn bị các căn cứ khác từ chối. Gã rất ganh ghét với Minh Triết, nên khi thừa cơ hội liền luôn châm chọc hoặc bắt lỗi.
Minh Triết nhấc mắt kính lên cao một chút, nụ cười cho chút kì quái -"Để tiến sĩ Tùng phải thất vọng rồi"-
Mọi người vẫn đang khó hiểu trước câu nói của hắn thì tiếng nổ oanh tạc cái mái vòm khiến bọn họ rơi vào cảnh giác.
Tử Ngạn ban đầu đứng giữa vòng trung tâm đã rất gây chú ý rồi, nhưng lúc này khiến tất cả mọi người phải chú ý hơn nữa khi xung quanh cô bé nhỏ nhắn hình thành một luồng điện màu xanh nhạt.
Tử Ngạn chạm tay xuống mắt đất, ngay lập tức khiến cho dòng điện từ cơ thể truyền vào lòng đất đem bọn tang thi dưới mặt đất đánh đến cháy đen.
-"Dị năng hệ lôi ?"- A Tùng cắn răng căm hận, tại sao tên này luôn có được mọi thứ tốt hơn hắn chứ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-the-gioi-truy-duoc-ai-nhan/1774078/chuong-8-5.html