Tử Ngạn ngồi trong xe, hơi mệt mỏi mà xoa xoa mi tâm, mấy ngày ngồi trong ngục giam khiến cô ngột ngạt làm sao. Đôi tay đưa lên hạ xuống trong không trung, lại nhìn đến sợi dây chuyền của nguyên chủ. Tử Ngạn chỉ có thể nhắm mắt tạ lỗi, chị gái song sinh của nguyên thực sự đã chết. Đem người sống, đem người đã rời bỏ hồng trần xen vào trần tục thế gian quả thật có lỗi.
Cửa xe loáng thoáng mở ra, vị nghị sĩ trong bộ vest đen lúc nãy tiến vào bên trong, ôm lấy mà tham lam ngửi lấy những hương thơm hắn đã nhớ nhung từ lâu.
-"Để em cực khổ rồi"- Hắn chạm nhẹ vào lọn tóc của cô, tựa như vừa an ủi vừa đau lòng cho cô.
-"Là khiến anh mệt rồi"- Tử Ngạn đáp lại nụ hôn của hắn, khóe môi lại nhếch lên hoàn hảo.
-"Kết thúc sớm vẫn nên tốt hơn"- Chí Phong tuy hơi dao động nhưng hắn không muốn vì những mầm gai trong quá khứ mà mất đi người yêu của hiện tại.
•
Viên San gục trong song sắt, nhận được những bức thư của Viên gia, lòng cố gắng trấn tĩnh hết mức có thể nhưng cô không thể giấu đi sư rung rẩy trên khóe mi.
-"Viên tiểu thư, cảm thấy ngồi tù tư vị ra sao ?"- Quản ngục đưa khay cơm vào, không quên cười cười khẩy.
Viên San nhìn khay cơm, cảm thấy được giọng nói quen thuộc của người quen cũ. Cô không khỏi ngẩn ra, nghi hoặc chạm lấy khay cơm -"Mạo Nhân ?"-
-"Đừng ngạc nhiên sớm như thế, cuộc vui còn dài mà"- Mạo Nhân cười cười mặc cho gương mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-the-gioi-truy-duoc-ai-nhan/1774054/chuong-6-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.