Viên San ngồi trên ghế ngắm bầu trời đêm, miệng lại rít lên điếu thuốc. 
-"Tử tiểu thư, Tử Linh..."- Cô thầm thì cái tên này không biết đã bao nhiêu lần rồi. 
Viên San hơi tựa người ra phía sau, đôi tay dơ lên trước để ánh sáng của vầng trăng len lỏi qua. 
-"Chí Phong không liên lạc với chúng ta sao ?"- Cô ngây ngốc một lát rồi hỏi người hầu cận bên cạnh. 
-"Có vẻ như... cậu ấy đang muốn rút khỏi tổ chức"- Người hầu cận dù gì cũng theo Viên San từ những lúc mới chập chững lên vị trí kế thừa chính thống của Viên gia, sao có thể không nhận ra cô chủ của mình đang dành một thứ tình cảm đặc biệt người tên Chí Phong chứ. 
-"... Đã năm năm rồi, năm năm ta luôn dõi theo Chí Phong, rốt cuộc... lại bại trận trong tay người không ngờ tới"- Viên San nén giọng đầy mệt mỏi. 
-"Cô chủ, tình cảm là thứ không thể cưỡng cầu, nếu như muốn tốt cho đôi bên thì hãy buông bỏ"- Người hậu cận dùng khăn chấm nước mắt cho cô, lắc đầu mà giải ưu phiền cho cô. 
Buông bỏ sao... 
• 
Tử Ngạn đảo mắt nhấp một ngụm rượu, rồi cười cười với Cơ Tuấn -"Không biết chú gọi con đến có việc gì không ?"- 
-"Có việc gì mới gọi con được sao ? Chú cháu lâu ngày không gặp sao lại nói chuyện xa cách thế chứ"- Cơ Tuấn cũng ưu nhã mà uống rượu, muốn dùng cái khí thế lõi đời của mình mà áp đảo cô. 
-"Từ ngày cha con mất, chú cháu mình cũng không gặp nhau, vốn dĩ chỉ muốn mời con một bữa thôi"- 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-the-gioi-truy-duoc-ai-nhan/1774049/chuong-6-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.