Vùng đất cổ đại đã có một biến chuyển xấu, người dân đã chết như ngã rạ, có người không nhịn cũng như không tiếc mạng để xông vào cung cấm trút hận lên tên hoàng đế tàn nhẫn.
-"Người dân đã chết, dòng chảy lịch sử cũng dần thay đổi, quân chủ chúng ta phải làm sao ?"- Thông qua màn hình, một vị tướng báo cáo việc nơi này.
-"... Áp chế không được thì giết"- War hừ lạnh đầy tàn nhẫn, nếu không có gã thìc cái cuộc sống ăn thịt lẫn nhau để sống chẳng phải sẽ tiếp diễn sao ? Cái lũ vong ơn.
-"Nhưng dòng chảy thời gian..."- Trung quân ngập ngừng, muốn đề cập đến hậu quả.
-"Không giết chúng thì kẻ chết là chúng ta"- Gã trầm thấp mà quát một tiếng.
Trung quân đành cúi đầu, tắt đi bộ máy truyền tin, dằn lòng mà ra tay với những người dân vô tội.
-"Ngài chắc sẽ không sao chứ ?"- War mơ hồ nhìn vào tấm gương bị mây mù che khuất. Tấm gương không phản chiếu bóng hình của gã, mà sau lớp mây mù bão tố lại là một gương mặt quỷ dị dần xuất hiện.
-"Chỉ là thời gian thôi mà, không có gì cần phải lo lắng"- Người trong cười lên, nụ cười đang ẩn ẩn những vệt đen đáng sợ.
-"Can thiệp lịch sử, mang cỗ máy đó trở về cổ đại, quả thật nằm mơ ta cũng không nghĩ ra"- War vô tình biết đến tiến sĩ, biết đến cỗ máy tạo ra vô số những người máy thiện chiến, có thể phục vụ cho tổ chức, lật đổ bộ máy chính quyền của thời đại tinh tế.
Tiến sĩ cười ha hả, rất đắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-the-gioi-truy-duoc-ai-nhan/1774037/chuong-5-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.