Kẻ quất ngựa từng chút một tiến sát, tay cầm một thanh sắt được nung nóng. Hậu quả khi bắt được chắn chắc còn được cái mạng là nhẹ.
Tử Ngạn hướng mắt lên trời, tay nắm chặt một nhánh cây, chuẩn bị đối đầu với móng ngựa.
-"Dừng lại"- Một giọng nói khiến cho nông nô lẫn gia đinh đều quỳ xuống.
Quý tử nhà địa chủ của bọn họ - Lãng Vu được cưng chiều nhất trong nhà. Đến ngay cả địa chủ già rồi mới có một đứa con trai cũng cưng chiều hết mực, kẻ nào phật ý quý tử đánh đến phế là nhẹ.
-"Công tử, không biết công tử có gì phân phó ?"-
-"Thả người đó ra"-Lãng Vu ước chừng chỉ tầm bảy tám tuổi nhưng dáng dấp kiêu ngạo đầy uy quyền ra lệnh.
Lãng Vu được được xem là tiểu tổ tông của bọn họ, ngay cả địa chủ cũng chiều mọi ý thì ai dám cãi.
Tử Ngạn từ nguy khốn được giải cứu, hướng mắt về phía Lãng Vu âm thầm đánh giá gì đó.
-"Đến đây"- Lãng Vu hướng mắt về phía Tử Ngạn, dù muốn thể hiện khí phách của bậc chủ cả nhưng nếu để ý thì trong giọng nói luôn ẩn chứa sự run rẩy khiến người ta ngạc nhiên.
Không đợi gia đinh hối thúc, Tử Ngạn đã thuận thế đi theo Lãng Vu. Đi qua những thân xác đã khô quắp lại, vốn dĩ cánh đồng trồng lúa mang lại lương thực nay chẳng khác gì mồ tử thi. Máu tươi lênh láng, kẻ chết vẫn trợn mắt tưởng chửng có thể nuốt chửng kẻ dám đến gần, có kẻ bị thanh sắt áp thịt khiến nơi bỏng vẫn còn đỏ hỏn, đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-the-gioi-truy-duoc-ai-nhan/1774029/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.