Tử Ngạn gật đầu, dù gì nàng thiếu kim tiền là thật mà.
Có lẽ các thiên sư khác sẽ sợ chạm phải thiên mệnh, tự ý đổi lại số phận của một người, cái giá phải trả lại là cái mệnh của mình. Nhưng với Tử Ngạn ? Chắc nàng quan tâm.
Vũ Phong từ lúc gặp bà xong, tựa hồ như được khai sáng chân lý, luôn dùng cặp mắt sáng như đêm trăng rầm nhìn nàng.
-"..."- Tên này não rõ ràng có vấn đề.
Vũ Phong vừa lái xe vừa quan sát xung quanh, trời cũng sắp sáng rồi nhưng xung quanh vẫn thấp thoáng sương mờ. Nó cứ khiến cậu rợn người không thôi.
-"Sau khi chữa bệnh cho anh hai xong bà sẽ đi sao ?"- Vũ Phong tò mò hỏi.
-"Hết chấp niệm đương nhiên sẽ rời đi"-
Vũ Phong gật đầu một cái, hàng lông mày hơi rũ xuống, tâm trạng có chút chùn xuống.
-"Chấp niệm càng lâu, oán khí càng nhiều đến khi hóa thành lệ quỷ liền không thể chuyển kiếp thành người"- Tử Ngạn đảo mắt cuối cùng tìm đại một lý do để an ủi cậu.
Vũ Phong bật cười khúc khích -"Cảm ơn chị"-
•
Đến khi bình minh lên, Vũ Phong đã đến ngoại ô của kinh đô. Thấy thành thị đông đúc phía trước, lòng lo lắng nặng trĩu cuối cùng cũng buông xuống. Chỉ là... Tử Ngạn vẫn còn mặc hỉ phục, nếu thẳng thừng đem về nhà có khi cha mẹ Vũ lại cầm chổi đuổi khỏi nhà vì nghĩ cậu đi cướp dâu mất.
Đang lúc đau đầu, thì tiếng chuông điện thoại vang lên.
[Phong, con làm gì mà từ tối hôm qua không bắt máy] - Mẹ Vũ gấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-the-gioi-truy-duoc-ai-nhan/158884/chuong-3-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.