Tình cảm là một thứ không thể khống chế, nó không dùng lý trí để quyết định. 
Nó là một thứ khiến chúng sinh điên đảo, có kẻ vì ái mà chết, có kẻ vì ái nguyện đánh đổi tất cả. 
Tử Ngạn đã từng khinh thường thứ được gọi là ái tình. Bởi vì nó không nằm trong tầm kiểm soát của nàng. Đến khi ngoảnh đầu lại, nàng đã yêu một người đến bất chấp tất cả. 
Lời nguyện thề bên cạnh nhau bất kể kiếp nào, đời nào, thân phận gì, đã từ lâu được nàng khắc sâu vào nơi yếu ớt nhất rồi. 
• 
Sương phủ khắp cả một ngọn đồi, tiếng kèn ma mị vang vọng khắp cả một vùng. Nữ nhân mặc hỉ phục đỏ, cầm bài vị chỉnh tề của phu quân, cùng một con gà bái lạy thiên địa. 
Ngày đại hỉ, nữ nhân dưới lớp khăn voan đã đỏ hoe cả mắt. Không phải vì vui, không phải vì nhớ nhà. Chỉ vì hủ tục xưa. 
-"Nhất bái thiên địa"- 
-"Nhị bái cao đường"- 
-"Phu thế giao bái"- 
Cái dập đầu cuối cùng cũng như sắp đặt sinh mệnh của nàng, nữ nhân nở nụ cười chua chát, trước mặt người thân, thế mà sống sờ sờ bị đưa vào quan tài lạnh lẽo. 
Từng hàn xích lạnh lẽo va chạm với nhau, trói chặt quan tài lớn chưa một xác một người từ từ chìm sâu dưới lòng đất. Tiếng con mèo hoang gào lên ngoài cửa sổ như báo trước cho số phận bi thương. 
Ba con chim sẻ bị cắt cổ, máu nhuốm đỏ lên từng lớp đất được đắp lên quan tài. Người mẹ khóc đến không nỡ nhưng đã bị chồng mình ngăn lại, miệng còn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-the-gioi-truy-duoc-ai-nhan/158882/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.