Sau khi Chu Khác ngồi xuống, rõ ràng tiếng ồn ào trong lớp đã tăng thêm vài đề-xi-ben.
Cai điều hoà nằm ở trong góc lớp, Chu Khác vừa ngồi xuống, đám người vây quanh nó lập tức tản ra, sôi nổi trốn về chỗ ngồi của mình, sợ chọc đến vị đại ca trong đồn đãi này.
Quý Oản Oản: "......"
Có làm quá không vậy.
Trai đẹp không ăn thịt người mà.
Quý Oản Oản buông cái bánh mì xuống, lấy cái bánh trứng từ túi giấy ra, màu sắc vàng rượm, nhìn rất muốn ăn.
Cô có chút nghi ngờ: "Thật là Lâm...... Lâm Hào đền cho tớ à?"
Chu Khác ngửa đầu tựa lưng vào ghế ngồi, quai hàm sắc nét, hầu kết rõ ràng: "Mình bắt cậu ta đền."
Quý Oản Oản: "......"
Năm chữ ngắn ngủn, cũng làm cô tưởng tượng ra được một cảnh tinh phong huyết vũ.
"Vừa hay mình chưa ăn sáng," cô cười nói, "Cảm ơn cậu nha."
Vị trí thứ hai từ dưới lên, mắt kính từ nãy giờ vẫn luôn run rẩy đá bạn cùng bàn một cái, thì thầm nho nhỏ: "Thấy sao, Chu Khác ngồi đằng sau tụi mình kìa."
Bạn cùng bàn cũng sợ không nhẹ, dùng âm lượng còn nhỏ nói: "Đừng hỏi nữa, đang an bài hậu sự rồi."
"...... Bạn học mới tới thảm quá, vừa tới đã phải làm bạn cùng bàn với đại ca," mắt kính nói, "Cậu ấy không sợ hãi sao?"
Bạn cùng bàn: "Cậu ấy là học sinh chuyển trường, chắc hẳn là không biết chuyện về Chu Khác."
Truyền kỳ về Chu Khác ở Nhất Trung không ít, sự kiện nổi tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-tang-kich-ban/3431799/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.