Quý Oản Oản đưa mắt nhìn cái máy tính trước mặt Chu Khác.
Màn hình đen y chang cô luôn.
"..."
Trường hợp này xấu hổ thật đấy.
"Thật xin lỗi," cô lập tức nói, "Mình không có cố ý đâu, mình thật sự không biết đây là nút nguồn của cậu, thật sự xin lỗi!"
Mặt Chu Khác không có cảm xúc gì, chỉ hơi buông mắt, nhàn nhạt ừ một tiếng.
Cái này càng làm Quý Oản Oản khẩn trương hơn. Sợ cái người vừa nhìn là biết đại ca xã hội đen này móc đao ra chém chết cô.
Nghĩ đến đó, cô run một cái.
"Bạn học, cậu phải tin mình, mình thật sự không phải cố ý, mình cũng không nghĩ tới—"
"Bạn học?" Chu khác ngắt lời cô.
"..."
Quý Oản Oản sửng sốt: "Không phải cậu học Thực Nghiệm Nhất Trung sao?"
Chu Khác nhìn áo đồng phục kế bên.
Anh không phủ nhận, hỏi lại: "Cậu cũng vậy?"
Quý Oản Oản gật gật đầu.
Chu Khác nhướng mày: "Lớp nào?"
"Lớp 11," Quý Oản Oản thành thật trả lời, "Mình là học sinh chuyển trường."
Sau khi nghe được Chu Khác dừng một chút: "Khó trách."
Quý Oản Oản không hiểu lắm.
Khó trách?
Khó trách cái gì??
Cô không nghĩ nhiều, cầm túi đồ nướng BBQ bên cạnh: "Bạn học, chuyện vừa rồi thật sự xin lỗi, mình mời cậu ăn BBQ nha?"
"Không cần."
"Không thì mình mời cậu cơm trưa nha," Quý Oản Oản bám riết không tha, "Nếu không mình áy náy lắm."
Nhiễm Đào đã nói, cách tốt nhất để bồi dưỡng tình cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-tang-kich-ban/3431795/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.