Edit: Yunchan
Một tiếng kèn vang động phá tan trời đêm.
Mặc cho mưa gió vẫn rít gào, sấm chớp đì đùng, tiếng kèn đó vẫn khá là rõ rệt.
Đôi nam nữ bước hối hả trong cơn bão táp đồng loạt nhìn về hướng tiếng kèn.
“A Vạn!” Cô nương bắt lấy cánh tay của nam nhân, gương mặt nhỏ nhắn tái xanh lại, kêu lên thảng thốt: “Đó là lệnh tiễn của Kim Ngô vệ!”
Hắn cũng nhìn thấy, lệnh tiễn kia bắn lên ở ngay phía trước, phóng thẳng lên bầu trời đêm, sau đó nổ vang và phát ra luồng sáng chói lóa trong đêm mưa.
“Thôi chết! Thiếu gia bị phát hiện rồi!” Lòng A Vạn giật nảy, mắng thành tiếng.
Hiện tại tất cả thủ vệ tuần phố ở khắp thành đều đổ xổ về hướng đó, hắn bèn lật đật níu lấy cô nương đang định cắm đầu chạy về phía trước.
“Chờ đã!”
“Còn chờ cái gì nữa?” Lòng nóng như lửa đốt, nàng hét lên hung bạo trong tiếng mưa: “Ngươi dừng lại làm gì?!”
“Thiếu gia không phải đồ ngốc, thiếu gia sẽ không ở lại đó đâu!” A Vạn giữ chặc nàng, nói tiếp: “Bình tĩnh lại đi, chờ ta một lát!”
Nàng còn muốn kháng cự thì thấy hắn đột nhiên túm nàng nhảy thẳng lên mái nhà, tháo chiếc bịt mắt trên mắt phải xuống.
Ngân Quang sững ra một thoáng, bây giờ mới biết con mắt đó của hắn không phải bị mù.
A Vạn nhìn hàng loạt mái nhà nối tiếp nhau và đường phố dọc ngang bên dưới, thế giới đang ngập trong bóng tối thoáng cái đã trở nên vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-quang-le/2202433/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.