Edit: Yunchan
Cứ như mới chớp mắt là trời đã sáng.
Nàng mơ màng thức giấc trong cơn gió nhẹ, vừa mở mắt ra ngó thấy trời sáng rõ mà sợ hết hồn.
Tia nắng lấp lánh giữ tầng lá rậm, mặt trời đã lên cao.
Nàng không nhóm lửa, nàng nghĩ là mình có làm nhưng sự thật là không, đống lửa trước mặt vẫn y nguyên như chiều qua, chả có gì khác hết.
Nàng hoảng hốt quay đầu qua kiểm tra tình trạng của nó, nó vẫn đang trong trạng thái mê man, ruồi muỗi lân la bay tới đậu lên vết thương thì nó sẽ giật giật theo phản xạ làm động nơi đó, bọn ruồi muỗi sẽ bay lên nhưng lát sau vẫn bu lại.
Cơn giật giật này đã đánh thức nàng, nàng đưa tay xua ruồi cho nó, rồi nhóm lửa lên, sau đó lê tấm thân ê ẩm rời khỏi nó, đi vào rừng, lần này ngoài dược dược thảo chữa thương nàng còn tìm được dược thảo có thể đuổi côn trùng, cũng tìm được ít hoa quả, đào khoai lang, măng tre và rau củ dại mọc hoang.
Một lần nữa, nàng cầm ống trút đút nước sạch cho nó, nhìn nó có vẻ mệt lả rồi, bây giờ còn chẳng ngẩng nổi đầu mà chỉ nhướn được nửa con mắt lên nhìn nàng.
Ngân Quang hết cách, dành phải đưa tay cạy miệng nó ra, rót dòng nước thấm lạnh vào trong kẽ răng của nó, vừa để ý xem nó có nổi cáu mà giương móng vuốt đã thu vào trong thịt ra không.
Nó không có, hơn nữa lúc phát hiện nàng đang cho mình uống nước nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-quang-le/2193922/quyen-2-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.