Edit: Yunchan
Hắn nghe thấy tiếng động.
Là tiếng bước chân, nó nhẹ vô cùng, đạp lên lá mục ở đằng xa.
Đôi chân đó bước đi một cách thận trọng và rón rén quá mức cần thiết, không như chim muông.
Là người và người đó vô cùng thông minh, ở nơi cuối gió hắn không thể ngửi rõ mùi của người đó, song hắn biết người đó đang ở đây, cũng như người đó biết hắn đang ở chỗ này.
Đối phương đang đi về hướng này.
Không phải tới thác nước mà là nơi này.
Người bình thường sẽ không hoạt động về đêm, đừng nói chi tới chuyện vào rừng.
Hắn mở mắt ra, trong đêm đen sâu thẳm, trong luồng không khí ẩm thấp, hơi nước lặng lẽ phủ ngập cả núi rừng.
Nữ nhân trong ngực còn đang say giấc, hắn quyến luyến hôn lên trán nàng, cảm giác quả tim bé nhỏ của nàng đập trong lòng bàn tay.
Nàng cần ngủ, hắn không muốn nàng bị đánh thức.
Một cách yên lặng, hắn đứng lên, hóa thành hổ dưới ánh trăng, rồi lẻn vào trong đêm tối.
Vầng trăng sáng lửng lơ trên bầu trời đêm, đốm sáng nho nhỏ nhấp nháy trong im lìm.
Nó luồn đi một cách bí mật và êm ái, hòa làm một với cây cối lá xanh và núi non sông ngòi.
Trong đêm khuya yên ắng, côn trùng không kêu ran, chim không hót, chỉ có tiếng nước chảy vang lên róc rách.
Đêm đã về khuya, trăng tuy sáng nhưng đã bị lá rậm che khuất.
Tuy nhiên nó vẫn nhìn thấy và cảm giác được mọi động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-quang-le/2193911/quyen-2-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.