_A Hành ! Ngươi xem ! _ Một cơn gió xuân thổi qua làm những cánh hoa đào mỏng manh nhẹ nhàng tung bay trong cái nắng chiều tà heo hắt. Lại là giọng nói mang theo vài phần ý cười vừa quen thuộc lại vừa xa lạ ấy vang vọng ở bên tai.
Tống Vân Hành ngoảnh đầu nhìn lại , chỉ thấy được thân ảnh mơ hồ của một người nào đó đang đứng dưới gốc cây đào lẳng lặng nhìn hắn .Người đó mặc một bộ trường bào màu trắng, tay nâng lên hai vò rượu được bịt kín phần đầu bằng vải đỏ ,mái tóc của y rất dài ,trên đầu có cài một cây trâm gỗ.Y đứng ở đó , đứng rất gần thế nhưng lại dường như rất xa .Tống Vân Hành cố nhìn thật kỹ ,thế nhưng hắn có nhìn thế nào cũng không nhìn rõ được khuôn mặt của người kia .Hắn thử bước lại gần ,lại thử đưa tay lên chạm vào khuôn mặt ấy ,chỉ là khi ngón tay hắn còn chưa kịp giơ lên thì mọi thứ trước mắt đã trở nên mờ nhạt rồi dần dần tan biến.
Tiếng chuông điện thoại reo inh ỏi như xuyên qua thời không kéo hắn về thực tại ,Tống Vân Hành mở to mắt nhìn lên trần nhà ,có chút ngây dại cũng có chút trống rỗng .Hắn đưa tay day day hai bên huyệt thái dương vẫn còn đang đau nhức , lười nhát vươn tay cầm lấy chiếc smartphone đang đặt ở đầu giường.
Cuộc gọi vừa được kết nối đã nghe thấy thanh âm hùng hổ vang dội từ đầu dây bên kia truyền sang :
- Ôi tổ tông của tôi , cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-nam/2951033/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.