Hai năm tiếp theo , mỗi ngày Chu Thư Hành đều trèo tường qua phủ bên cạnh để ngắm trộm Tiêu Huân . Giao tình giữa hai người cũng từ đó mà càng thêm thân mật , quấn quýt . Hắn chẳng khác gì một cái đuôi nhỏ ngày ngày lẩn quẩn ở bên cạnh y . Cùng y ngâm thơ đối ẩm , cùng y thưởng nguyệt ngắm hoa .Cả hai cùng nhau cưỡi ngựa đi qua mười dặm rừng đào ở ngoại thành hoang dã,cùng nhau rong ruổi khắp các nẻo đường yên ả thơ mộng của Giang Nam .Như chim liền cánh cây liền cành , bình yên mà thong thả trải qua một thời thiếu niên tiêu diêu tự tại .
Mang theo thâm tình và nồng đậm ôn nhu mà nhìn xuống thân ảnh bạch y ,thanh cao thoát tục đang ngồi dưới mái hiên tao nhã gảy đàn .
Bàn tay y thon dài trắng nõn điểm nhẹ lên phím nguyệt như điểm nhẹ lên hồng trần hỗn độn dệt một khúc tình ca thấm đẫm bi thương.
Cõi lòng của Chu Thư Hành thóang cái trầm lắng nặng nề . Hắn nhận ra giai điệu mà Tiêu Huân đang đánh ,đó là một trong số năm thủ khúc nổi tiếng của Giang Nam ngũ bộ _ Giang Nam điệu .
" Nhất khúc xuân thu bách chuyển kháp tự đông thủy xuân hựu noãn
Bạc chu hướng vãn li tường tọa khán thế sự lãnh noãn
Phiên khai lịch sử đích họa quyển an tĩnh đích thương tang "
"Một khúc xuân thu đổi thay như nước đông lạnh , xuân trở về ấm
Thuyền về bến sau bờ rào tre , ngồi xem thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-nam/2951002/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.