Ngày rời khỏi Giang Nam ,Chu Thư Hành nhìn thấy ánh mắt bịn rịn lưu luyến của Tiêu Huân đứng từ xa lặng lẽ dõi theo thì không khỏi đau lòng xót dạ. Hắn kiềm lại dây cương ,phóng xuống xe ngựa , chạy ngược về phía cổng thành, đem thân thể mảnh mai cô độc của người kia kéo vào lòng ôm chặt .
Tiêu Huân có chút bất ngờ trước hành động bạo dạng ở chốn đông người của hắn . Thế nhưng y cũng chẳng thèm để tâm đến thế tục ngoài kia đánh giá thế nào . Y chỉ biết có hắn , biết mỗi hắn và chỉ duy nhất hắn . Trong mắt , trong tim ,chẳng thể chứa thêm nổi bất cứ một người nào .Xem như y ích kỷ đi , y không muốn phải dè dặt giữ kẽ , cũng không muốn âm thầm làm ái nhân sống trong bóng tối chỉ mơ cầu những ấp ôm vụng trộm mà không có nổi một lần kề cận công khai .
Nhu thuận tựa đầu lên lồng ngực vững chãi rắn chắc, vòng tay của Tiêu Huân âm thầm siết lấy thắt lưng của Chu Thư Hành ,như muốn đem từng tấc da thịt của bản thân hòa vào trong xương máu ,cốt tủy của người đối diện .
_ A Hành ! _Y mềm giọng gọi , nghe như đang thổn thức nỉ non .
Thanh âm đó nhẹ bẫng ngọt ngào như một bộ vuốt mèo, khều nhẹ lên trái tim đang bồi hồi đập loạn của Chu Thư Hành. Hắn nâng cằm y lên , ôn nhu hôn xuống vầng trán tinh mịn thanh tú của người thương ,hơi cúi thấp đầu ghé vào tai y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-nam/2950999/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.