Ngày đầu tiên vong mạng , ba hồn bảy phách của Chu Thư Hành liền thoát khỏi thể xác bị hắc bạch vô thường dưới địa phủ dẫn đi .Hắn bước qua Quỷ Môn Quan núi cao tận trời , tiến vào cõi U linh một đi không trở lại . Trên con đường hoàng tuyền mịt mờ kéo dài không thấy điểm cuối , hắn thẫn thờ nhìn sắc đỏ yêu dị thê lương của rừng hoa Bỉ ngạn mọc ở đôi bờ . Trong lòng không khỏi dâng lên nỗi thống khổ bi ai đến cùng cực .
" Hoa nở ngàn năm ,hoa Bỉ Ngạn
Hoàng Tuyền huyết nhuộm nỗi bi thương
Vô hoa hữu diệp , vô tương ngộ
Vạn kiếp luân hồi ,vạn kiếp vương".
Chu Thư Hành đi mãi , đi mãi, không biết qua bao lâu ,hắn rốt cuộc cũng đến được bờ Vong Xuyên . Đứng trước Tam sinh thạch , nhìn rõ nhân quả luân chuyển ba đời . Duyên khởi , duyên tận ,chung quy cũng chỉ là một hồi định sẵn của thế cuộc an bài . Dẫu có tiếc nuối ,có vấn vương cũng chỉ đành buông xuôi nhận lấy .
Tiến lên Vọng Hương đài chật hẹp ở trên cao, dõi mắt nhìn về chốn dương gian phồn hoa thêm lần cuối . Nơi biên ải hoang vu quanh năm gió cát ,nay đã sớm ngày sạch bóng quân thù . Chu Thư Hành nhìn tấm cờ hiệu Thiên Triều giương cao trên nền trời phương Bắc, trong lòng không khỏi nhẹ nhõm đi mấy phần .Hắn tuy chết dưới sự bạc bẽo và vô tình của bậc quân vương ,thế nhưng trăm dân bách tính ngoài kia thì hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-nam/2950986/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.