Mượn người đôi giấc mộng xuân, ngàn hoa dứt lại một phần hồng tơ. Đại Ngư trước vốn vàng trong đáVượt bão giông, đá hóa thành vàngNgười xem đất nước huy hoàngNào ai nhớ được một nàng quân sư?
"Nộ hoả luôn phải có đôi." Bạch Mặc Tử cầm lấy bình trà, rót cho mình một ly, yêu vương từng có thời gian lang bạt cùng một người thuộc Vạn Độc cốc, được hắn dạy không ít điều. "Nó là cổ, thế nên cũng chia ra cổ mẫu và cổ độc. Nếu như cổ độc giết chết cổ mẫu, nộ hoả sẽ hoàn thành, người bị cổ độc ký sinh sẽ biến thành một cái xác sống chỉ biết giết chóc."
"Ta không quan tâm ả Bạch Vân kia, nhưng tại sao mẫu thượng của ta lại dính cổ mẫu chứ?" Phi Hoan giận dữ hỏi.
Quỳnh An nhún vai, cô nhìn sang Thất Tinh, thần thú từ đầu đến cuối lúc hoàn toàn chìm trong im lặng. Từ khi trở về đã vậy, hắn không hề hồi đáp bất cứ câu hỏi nào của cô.
"Cứ bình tĩnh đi." Bạch Mặc Tử trấn an. "Về một phương diện nào đó, cũng chỉ có cổ mẫu mới có khả năng trấn an cổ độc. Dù Khinh Ái có thể vẫn chịu ảnh hưởng ít nhiều bởi cổ, nhưng ta tin hai người đó có thể chịu được đến lúc đám hộ pháp trở về. Suy cho cùng thì họ cũng là người th..."
Quỳnh An nhanh như chớp bịt miệng Bạch Mặc Tử.
Phi Hoan "?"
Trịnh Khinh Ái nâng mắt lên, sắc xám bạc tuyệt đẹp trong đó thoáng chốc làm Bạch vân liên tưởng đến đêm trăng tròn nọ.
Trăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-nam-say/3556589/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.