Vũ đâu cần diệt cùng, đuổi quyếtThương đã tan, Thiên duyệt rồi đâyBắc Loan quỷ kế chau màyPhải chăng chưa trọn một ngày an vui?
"Không! Trịnh Khinh Ái sẽ không chết." Bạch Mặc Tử không tin nắm lấy bàn tay của Thiên nữ, hơi ấm đã không còn, cái lạnh đến từ một thân thể mất đi linh hồn khiến hắn sững sờ. Bạch Vân cắn chặt môi, cuối cùng chỉ nhẹ nhàng kéo lại bàn tay của người kia.
"Trịnh Khinh Ái giỏi giang như thế... nàng ta thậm chí còn có thể tiêu diệt cả một đội quân... làm sao có thể?" Yêu Vương vẫn không tin vào chuyện vừa xảy ra, hắn liên tục chối bỏ, thậm chí còn muốn lay Trịnh Khinh Ái, nhưng lại bị Bạch Vân cản lại.
"Yêu vương, người chết không thể sống lại." Nàng chậm rãi nói.
"Người chết không thể sống lại?" Bạch Mặc Tử giận dữ hỏi lại. "Uổng cho Khinh Ái yêu cô như vậy? Cô lại nghĩ là nàng đã chết?"
"Yêu vương đại nhân." Bạch Vân một lần nữa lặp lại. "Nàng đã chết rồi."
Bạch Mặc Tử cắn chặt môi, lặng lẽ quay đi.
Bạch Vân một lần nữa bế Trịnh Khinh Ái lên, Quỳnh An sợ nàng làm điều dại dột, vội vã giữ lại.
"Cô định làm gì? Người chết không thể sống lại, đừng có mà nghĩ qu..."
"Tôi sẽ đưa nàng rời khỏi đây."
"Hả?"
"Khinh Ái luôn bảo với tôi rằng nàng muốn rời khỏi nơi này." Bạch Vân nhìn vào khuôn mặt của người nàng yêu, hai mắt Trịnh Khinh Ái nhắm nghiền, tựa như say ngủ. Bạch Vân ước chi vẫn như trước đây, khi Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-nam-say/3556582/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.