Trịnh Khinh Ái cũng không nán lại lâu, nàng ta rời khỏi xe, hơi lạnh theo đó cũng tỏa ra ngoài, Quỳnh An đứng gần nhất bị khí lạnh thổi tới làm cho rùng mình. Cô hoảng sợ ngẩng đầu lên chỉ thấy Thiên nữ nhẹ phẩy ngón tay, bảo mình lùi lại.
Bạch Mặc Tử nhíu mày nhìn Trịnh Khinh Ái, cuối cùng cũng không nói thêm gì.
Trịnh Khinh Ái quay sang trưởng thôn, trong chốc lát, dường như mọi chuyện đã sáng tỏ. Nàng ta mỉm cười, đối diện với hắn mà nói.
"Bên ngoài thôn có một quỷ nữ."
Khuôn mặt của trưởng thôn bỗng trở nên kích động. Hai vai hắn run run, cả người tỏa ra một cảm giác vô cùng đáng sợ, hắn đảo mắt, cuối cùng nhìn đến cổ tay giấu kín sau lớp áo của nàng.
"Ta không chắc mình đã tiêu diệt được nó chưa." Trịnh Khinh Ái nói, khí lạnh từ môi thoát ra ngoài, dưới ánh nắng trông cực kỳ rõ ràng. "Ông có thể cho người đi kiểm tra thử. Chúng ta sẽ không chỉ làm khách của thôn."
Trưởng thôn siết chặt nắm tay, Trịnh Khinh Ái nhìn dáng vẻ của hắn, mỉm cười.
"Chúng ta sẽ giúp."
"Dù sao cũng là trừ yêu diệt ma."
Trưởng thôn nở nụ cười miễn cưỡng, hắn nhẹ nhàng cúi đầu.
"Đa tạ thiên nữ giúp đỡ. Vì quỷ nữ kia mà đã mấy năm nay thôn dân chúng tôi không thể rời khỏi đây. Ngài đến chính là phúc đức, là phúc đức, là phúc đức."
Trịnh Khinh Ái không đáp, nàng quay về phía Bạch Mặc Tử và Quỳnh An, hai người kia hiểu ý, lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-nam-say/2632439/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.