Thương cùng Vũ mở cờ đánh nướcMuốn đồng lòng diệt trước Thiên vương"Một lần thì khó tỏ tườngHai lần chắc mẩm vạch đường ta đi."
Từ xưa đến nay, hưng khanh thịnh yến một khi diễn ra chắc chắn sẽ để lại một trận ám ảnh rất lớn đối với người dự tiệc.
Mà Trịnh Khinh Ái cũng không phải ngoại lệ, Bạch Mặc Tử chỉ vừa cảm nhận nàng ta đi qua kết giới thì lập tức chạy xuống đón. Nhưng mặt mày Thiên nữ mới đó còn đang hồng hào phút chốc đã trở nên nhợt nhạt, nàng ta lướt qua người hắn, vội vàng chạy đến một gốc cây để nôn khan.
Hắn nhanh trí tạo một kết giới che mắt, rồi chạy đến cạnh Trịnh Khinh Ái. Thân là yêu vương, giờ cũng chỉ có thể chạy vặt tạo kết giới mà thôi. Nhưng Bạch Mặc Tử sẽ không phàn nàn, là người đang nhờ vả, hắn không dám phàn nàn, là bạn của Trịnh Khinh Ái, hắn sẽ càng không phàn nàn.
Trịnh Khinh Ái nôn thật sự khó khăn, Bạch Mặc Tử đứng phía sau, chậm chạp vỗ lưng Thiên nữ, mong nàng ta dễ chịu hơn một chút. Theo trí nhớ ít ỏi của hắn thì người này rất ít khi lâm vào tình trạng chật vật như vậy, hay nói đúng hơn thì chưa bao giờ.
Tuy yêu vương với Thiên nữ rất thường hay đấu võ mồm, nhưng thân thiết thì cũng vô vùng thân thiết. Hắn biết tại sao nàng ta chỉ đến bữa tiệc một mình và thật tâm tôn trọng quyết định đó của bạn mình.
"Khinh Ái, cô ổn không?" Bạch Mặc Tử lo lắng hỏi, nửa muốn nhìn nửa muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-nam-say/2632427/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.