Đến khi Trịnh Khinh Ái cùng Bạch Vân trở về thì ba người kia đã ngồi sẵn ở bàn ăn, còn gọi món xong từ lâu, Bạch Mặc Tử trông thấy hai người bước đến, đúng lúc món ăn vừa được mang ra, vui vẻ vẫy tay.
"Khinh Ái, đã ăn gì chưa? Cơm không?"
Trịnh Khinh Ái lắc đầu.
"Ta không muốn ăn."
"Vừa ăn vặt hả?" Yêu vương khúc khích cười. "Không giống cô lắm nha."
Hắn quen Trịnh Khinh Ái rất lâu rồi, thỉnh thoảng cũng có ghé sang tặng nàng ta ít quà vặt, nhưng có bao giờ nàng ta chịu nhận đâu, làm yêu vương phải lủi thủi mang về đem cho đám tiểu yêu.
Ngược lại, Bạch Vân chậm rãi ngồi xuống bên cạnh, nhìn những món ăn vừa được mang ra, một trong số chúng có cả món thịt rắn, mùi hương khá đặc biệt.
"Ai gọi món này vậy?" Bạch Vân cười hỏi.
Quỳnh An nhanh miệng đáp.
"Tiểu nhị bảo món này là món đặc biệt của tiệm, nên chúng tôi mới thử gọi đấy. Hai người cũng ngồi xuống ăn đi."
Trịnh Khinh Ái thoáng chau mày, lúc này mới chậm rãi cất tiếng.
"Các người cứ ăn đi, ta trở về phòng trước."
Nhìn thấy nàng ta một mình trở về phòng, ai cũng tò mò nhìn Bạch Vân. Nàng lại thoải mái gắp một miếng thịt rắn, lúc này mới nhìn sang Quỳnh An, cười hỏi.
"An không bị bắt chứ?"
Quỳnh An suýt chút thì sặc nước trà "..."
"May mắn là không bị phát hiện." Nếu không phải ngại trên bàn đang đầy dầu mỡ thì cô cũng muốn gục đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-nam-say/2632399/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.