ĐỉnhHoa Sơn – Trên vách núi cao vạn trượng , một thân ảnh màu xanh đang cô độcđứng ở đấy, thân ảnh lặng lẽ ấy làm cho người ta không phải có cảm giác cô đơn …mà là tuyệt vọng…
-“Ta dựa vào cái gì mà có thể để thế nhân cúng bái? Ta, cái gì cũng không làm được vậy thì có pháp lực để làm gì?” – Vang vọng trênvách núi ấy là một thanh âm cực kì bi ai.
Hắn dốc hết tâm huyết để sángtạo ra sinh mệnh… hắn toàn tâm toàn ý che chở cho một nữ nhân, nhưng nhìn nàngbiến mất ở tam giới … đều duy nhất hắn có thể làm là trốn tránh.
Khôngphải là không nghĩ sẽ cứu nàng, không phải là không thể cứu nàng, nhưng “lựachọn” là quyền lợi của vạn vật ….
Đám mây mơ hồ, tỏa ra hào quang , phảnchiếu với ánh nắng mặt trời càng thêm lóng lánh ….
-“Ngươi đang làm cáigì?” Hắn lướt đi trên mây, nhìn thấy thỏ ngọc đang quỳ giữa đám mây, trên tayđang nâng hai giọt gì rất lóe sáng.
-“Tinh Quân?” – Thỏ Ngọc vừa nhìnthấy Thanh Ngưng liền khẩn trương đứng dậy, lặng lẽ đem tay giấu ra phía sau ,giọng run run nói –“Ta chỉ là muốn hạ phàm, thỉnh Tinh Quân thatội.”
-“Ngươi lấy cái kia cho ta xem.”
Thỏ Ngọc đành ngoan ngoãnđem hai tay mở ra trước mắt Thanh Ngưng.
Trong lòng bàn tay nàng là mộtgiọt lệ, cùng với một giọt huyết …dưới ánh mắt trời khiến chúng tỏa ra hào quangchói sáng ….
-“Nguyên lai là huyết cùng lệ.”
Thật lâu trước kia,hắn lần đầu tiên nhìn thấy Y Vân cùng Kim Thiện Tử ở bên nhau, hắn từng đứng ởđây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-nam-cho-doi/1271751/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.