" Chị đã gửi tin nhắn cho em rồi không phải sao?"
" Em đã nói với chị rằng ba cái ban giám khảo gì đó em không hứng thú sao. Sao chị lại muốn em đi chứ "
" Ây da, em cũng biết rồi đó chuyện này chị không thể từ chối được với lại hai năm nay em đã từ chối hơn chục lần rồi còn gì ra mặt một lần cũng tốt mà "
" Chị đang muốn đào hố chôn cho em sao?"
" Chị không có ý đó chỉ là … "
Người phụ nữ ngồi trên chiếc ghế, tay cầm tách trà nhấm một tí rồi đặt lại vị trí cũ. Mái tóc nâu bồng bềnh cùng với dáng người chuẩn cân đối làm cho cô càng thêm quyến rũ
" Chỉ là em nên xuất hiện công chúng một lần không phải sau "
Không nhận được hồi ân người phụ nữ thở dài khép đôi mắt to tròn màu hạt dẻ
" Chị hiểu rồi chị sẽ đến trang điểm cho em được chưa cô nương. Chị đây không hiểu tại sao em lại phải trang điểm trong khi đã đẹp sẵn rồi nhất là mái tóc đó cùng với đôi mắt xanh lam của em làm chị ghen tị hết sức "
" Em không hứng thú với lại để cho nhiều người biết thì không hay "
" Nhưng mà ẩn dật lâu quá sẽ bị mạo danh. Em phải nhớ em đã từng xuất hiện chuyện bị mạo danh sẽ là chuyện rất dễ dàng em phải suy nghĩ kĩ về quyết định lần này đi "
Tít…tít…tít…
Cúp máy rồi. Cái con nhỏ chết tiệc này lần nào cũng cúp ngang ai mà biết được quyết định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-loi-yeu-thuong/1770988/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.