Đám đông chợt vẹt ra làm hai, bên trong xuất hiện một vị quan nhân mặt đen ăn mặc giản dị như lão nông, ghìm lại trường thương của võ tướng.
Trước mặt quan mặt đen, vị võ tướng ngồi trên chiến mã không dám ngồi thẳng lưng, bị ông ta chặn trước mặt, quát to:
- Hồ đồ!
Võ tướng vội ôm Thiết Tâm Nguyên nhảy xuống khỏi chiến mã, khom người trả lời:
- Nông phụ này thật sự phạm vào quốc pháp, là tử tội.
Quan viên mặt đen liếc mắt nhìn, chỉ vào đám người đang vây xem, giọng lạnh nhạt:
- Phạm pháp thì hiển nhiên sẽ bị xử tội, nhưng một nông phụ không phải người trong quân, trong tay dù cho có dao nhọn thì ắt có ẩn tình. Ngươi là võ quan, lấy quyền gì xử trí dân chúng?
Võ tướng trả Thiết Tâm Nguyên lại khiến Vương Nhu Hoa dấy lên tia hi vọng. Hắn gãi gãi đầu trả lời:
- Dù Đề Hình Ti hay Khai Phong Phủ xử án thì cũng khó thoát tội chết. Tiểu chất nghĩ bá bá ngài không bao giờ nương tay chiếu cố.
Quan viên mặt đen hừ lạnh:
- Một khi quốc pháp đã có thì phải thi hành đúng luật. Tuy nói ngoài luật pháp còn có tình người nhưng hoàng quyền là bất khả xâm phạm, đây là thiết luật! Hoài Ngọc, ngươi tuổi trẻ còn lỗ mãng, sau này không được hành động bồng bột như vậy nữa. Hiện giờ phụ thân ngươi đang trấn giữ Phượng Châu, bao nhiêu đôi mắt đang thèm thuồng nhìn ông ta, hy vọng túm được nhược điểm. Ngươi đảm nhiệm Long vệ, đảm bảo an toàn cho bệ hạ thì vạn lần không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-ho/34981/chuong-4-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.