- Tuy Cố đại tẩu ả lời lẽ hơi cay nghiệt, con mắng lại bà ta cũng không sao. Nhưng kêu hồ ly phá hoại chuyện làm ăn nhà người ta thì ba mẹ con ả uống gió Tây Bắc à? 
Thiết Tâm Nguyên không quan tâm, nói: 
- Người đáng thương cũng có chỗ đáng hận! 
Vương Nhu Hoa nhìn Thiết Tâm Nguyên thật lâu, đến khi Thiết Tâm Nguyên không cười nữa, mới nói: 
- Con của ta thì phải giống cha nó, là một hảo hán đỉnh thiên lập địa chứ không phải một người độc ác chuyên hại người khác. 
- Mẹ không biết con nghe câu này từ ai, nhưng mẹ không muốn nghe lần thứ hai. Cố đại tẩu làm những chuyện mà mẹ con cũng đã từng làm, con cũng chính là được mẹ dùng những cách kiếm tiền rẻ mạt như vậy nuôi lớn đó. 
- Trên đời này không có ai hoàn mỹ, ít nhất mẹ vẫn chưa từng thấy lần nào. Thái gia gia của con lúc chết cũng tự nói mình là một người nửa xấu nửa tốt, chuyện ích nước lợi dân cũng có, mà chuyện thương thiên hại lý cũng từng. Còn nói mình dù có xấu có tốt nhưng đến địa ngục, Diêm La vương cũng sẽ không bỏ qua. 
- Đến người cũng nói vậy, con còn phải nói gì nữa? 
Thiết Tâm Nguyên cúi đầu lặng thinh, Vương Nhu Hoa cũng không nói thêm câu nào. Hai mẹ con cứ im lặng như thế đến lúc tới trước cửa nhà Quách tiên sinh, Thiết Tâm Nguyên mới nhìn mẹ mình, nói: 
- Con nghĩ rằng, nếu người không phạm con thì con cũng sẽ không phạm người, như vậy là tốt nhất. 
Vương Nhu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-ho/1843559/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.