Thiên nhiên chẳng có biến đổi gì, quả lê trên cây lê không đung đưa, hiển nhiên không có chuyện địa long cựa mình.
Có điều ngay sau đó thứ khiến hồ ly thấy sợ hãi thật sự đến từ Long.
Trước kia, Thiết Tâm Nguyên vốn cho rằng loại khí này chỉ là hư ảo, giờ thì biết chắc rồi, nó thật sự hữu hình, ít nhất hồ ly có thể cảm nhận được.
Bên trong hoàng cung, tiếng khóc mờ ảo cứ vang vọng mãi khiến mọi người sởn hết tóc gáy. Thông qua thị vệ tường thành nhỏ giọng trả lời, cuối cùng mới biết được căn nguyên nỗi sợ hãi này.
Một hài tử của hoàng đế không ra đời, một hoàng tử.
Hoàng đế nổi giận, đập chết tươi mười một cung nhân.
Sáng sớm, khi đại môn hoàng cung còn chưa mở, văn võ bá quan đang đứng chờ thì nhận được ý chỉ: Hôm nay bệ hạ không lâm triều.
Cho nên, toàn bộ thành Đông Kinh đều chìm vào phiền muộn, cho dù chó nhà ai có sủa loạn cũng không dám đánh đòn.
Một tòa thành theo hỉ - nộ - bi - ai của một người mà thay đổi.
Oai đế vương, ở kiếp trước, khi nhắc tới chuyện này thì Thiết Tâm Nguyên chỉ cười khẩy.
Giờ đến Đại Tống hắn mới thiết thân cảm nhận được rõ ràng, quyền lực là một thứ khủng khiếp đến mức nào.
Một tên khất cái tức giận, nhiều nhất chỉ ném gạch đập nát cửa sổ người nào mình ghét.
Một người dân thường tức giận, tối đa chỉ trút hết lên vợ con.
Một vị hoàng đế tức giận, gió mây phải biến sắc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-ho/1843516/chuong-34-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.