Quả nhiên chỉ sau mười một nước, Vương Củng Thần đã thua. Y vẫn tiêu sái để lại túi tiền rồi quay trở về quán trà nơi đám Âu Dương Tu đang ngồi chờ.
Mai huynh liền vội hỏi:
- Sao rồi?
Vương Củng Thần cười mà đáp:
- Thua, chẳng qua đã phát hiện thế cờ này có điều quái lạ. Mới vừa rồi, ta cố tình cầm quân đỏ lại đi một nước cờ nhàn nên kết quả là, vốn chỉ cần dùng sáu nước là đã chiếu bí bên đỏ, hắn lại dùng đến mười một nước.
Âu Dương Tu hỏi bằng giọng ngạc nhiên:
- Chẳng lẽ nói rằng, thế công sát phạt sắc bén trong các nước cờ của hắn là giả? Chỉ cần sáu nước là có thể dồn đối thủ vào bước đường cùng, hắn phải dùng đến mười một nước, đây chẳng phải chứng minh rằng thằng nhãi này bất quá chỉ là một cái máy đánh cờ sao?
Vương Củng Thần cười mà đáp:
- Một cái máy to!
Mai Nghiêu Thần cũng cả cười:
- Thế là đã dò ra hư thật của tiểu tử này rồi, chờ cứ lão phu sang đó mà thu hoạch kết quả đi!
Chưa dứt lời, cũng không đợi Âu Dương Tu và Vương Củng Thần nói tiếp, y liền rảo bước đến trước mặt Thiết Tâm Nguyên. Sau khi ném xuống một miếng bạc thì ngồi chờ Thiết Tâm Nguyên đi cờ.
Hậu pháo bình bốn, đây chính là cách đánh của những tay lão luyện.
Mai Nghiêu Thần phát hiện, trừ cách lui xe về cản thì không còn đường khác, cho nên không thể làm gì khác hơn là đành lùi xe…
Sau khi Mai Nghiêu Thần cầm quân đen, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-ho/1843513/chuong-32-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.