Vương Nhu Hoa cười đến toàn thân run rẩy, giật giật bím tóc đuôi ngựa của con trai rồi nói:
- Quá ngon! Dù sao con cũng là người đàn ông duy nhất trong nhà, vi nương sẽ cố hết sức để kiếm ít tiền đi một chút, để coi con làm thế nào dùng mấy đứa nhóc ăn xin kiếm tiền đây!
Lúc mẹ con hai người đang đùa giỡn chuyện kiêm tiền, vừa lúc thấy được một đám học sinh vận thanh sam cổ tròn dạo bước từ Mã Hành Nhai tới đây. Một tên không biết là ai chỉ vào bảng hiệu Thất Ca thang bính điếm, một tên khác cầm quạt phẩy ra tròn xoe mà nói bằng giọng ngông nghênh:
- Thỉ nhục giả, trư nhục dã, thỉ nhục dã, tạng nhục dã, thử thú triêu củng ô nê, mộ cố tịnh dũng, như hà năng tác vi khẩu trung chi thực?
(Tạm dịch: người ăn thịt heo, heo ăn thịt người - giả đồng âm với dã. Phân như người, lòng như phân. Con vật này tắm trong bùn, làm sao ăn vào miệng cho được?)
- Các Uyên tiên sinh muốn giúp đỡ sinh kế cho dân chúng mới bỏ đi thân phận cao cả, hạ mình thưởng thức thịt heo, lại còn giới thiệu nó, đây là một cảnh giới đấy! Chúng ta chỉ cần học cảnh giới ấy của tiên sinh, còn thịt heo ta không ăn cũng được, dù có cho ta tiền cũng vậy.
Nói xong y còn rất đại độ quay sang Thiết Tâm Nguyên ngoắc ngoắc tay, ý bảo hắn qua bên này.
Đương nhiên là Thiết Tâm Nguyên sẽ cười hì hì chạy tới, hắn muốn biết bọn này đang tính làm gì.
Gã cầm đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-ho/1843501/chuong-26-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.