Bàn tay của Yến Bắc Thần rất lớn, nhưng là kiểu lớn rất đẹp đẽ, bàn tay của anh rất mỏng, ngón tay thon dài. Khi đặt vào lòng bàn tay của cô, vì để khiến cô có thể hoàn toàn bao vây lấy tay anh mà ngón tay anh còn hơi co lại. Khi ngón tay co lại, khớp xương hơi trắng, đẹp hơn cả vầng trăng trên bầu trời. 
Anh coi mình trở thành một ngôi sao, đưa nó vào trong tay cô. 
An Hạ cúi đầu nhìn tay Yến Bắc Thần trong lòng bàn tay cô. 
Đây không phải là hư ảo, cũng không phải là hình phản chiếu, cái này có thể bắt được mà còn sẽ không chạy đi. Nhiệt độ của anh, xúc cảm của anh, thậm chí ngay cả mùi của giọt nước suối tươi mát trên tay anh rõ ràng lọt vào mọi giác quan của cô. 
An Hạ nhìn bàn tay, bàn tay vốn đang mở ra dần dần khép lại theo tiếng tim đập của cô. 
Tay cô ôm lấy tay Yến Bắc Thần, bắt lấy ngôi sao mà cô muốn có nhất. Cô ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt của Yến Bắc Thần. Giờ phút này ánh mắt bối rối không biết phải làm sao của cô đã hoàn toàn biến mất, đôi mắt đen nhánh của cô phản chiếu ánh trăng, phản chiếu ánh sao, phản chiếu hình bóng Yến Bắc Thần. 
Trong cảnh sắc phức tạp rối rắm như thế này, An Hạ cong khóe mắt. 
- 
Hai người ở đây ba ngày. 
Trong thời gian ba ngày này, hai người không ra khỏi ngọn núi. 
Bọn họ sống ở đây rất nhàn nhã, cũng rất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-ha-tinh-lang/2216138/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.