Yến Bắc Thần đưa An Hạ đi lên rừng chơi.
Thay vì nói là rừng không bằng nói là núi thì giống hơn. Yến Bắc Thần đưa An Hạ đi, đầu tiên là ngồi tàu cao tốc nửa tiếng, tới bên cạnh Lâm Thành. Sau đó có tài xế tới đón hai người, đưa bọn họ ra khỏi Lâm Thành, tới một thị trấn nhỏ ở góc Lâm Thành. Sau khi tới thị trấn, lại dọc theo đường trong trấn, cuối cùng dừng lại ở một thôn làng giữa núi.
Nơi này giống như chốn bồng lai tiên cảnh.
Lâm Thành hơi nghiêng về phương Bắc lại là đất liền, mùa hè khô ráo hơn Nam Thành rất nhiều, cũng không có loại hơi nước ẩm ướt. Nhưng Lâm Thành nhiều rừng núi, khắp nơi đều có cây cối xanh um tươi tốt, không khí mát rượi tản ra từ núi rừng tràn đầy linh khí, cả nhiệt độ cả Lâm Thành như được giảm xuống mấy độ.
Mà nhiệt độ ở căn nhà gỗ dưới chân núi càng mát mẻ hợp lòng người. Mặc dù nói là mát mẻ nhưng dẫu sao cũng là mùa hè. Nhưng cảm giác mùa hè này giống như lúc nhỏ ở thôn quê vậy, không cần điều hòa, gió tự nhiên từ quạt hương bồ cũng đủ để xua tan đi cái nóng.
Có lẽ ở đây rất ít có người từ bên ngoài tới, khi Yến Bắc Thần và An Hạ xuống xe, không ít người trong thôn còn đặc biệt chạy tới xem, thuận tiện chào hỏi.
Mặc dù sống khép kín ở vùng núi, nhưng người dân ở đây rất chất phác. Qua vài câu hỏi thăm, biết được Yến Bắc Thần tới đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-ha-tinh-lang/2216133/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.