Cô bé giúp việc hoàn toàn chưa từng đi đến công viên giải trí, không biết ở đó lại muôn màu muôn vẻ đến như vậy. Lúc Yến Bắc Thần nói, tia lửa của pháo bông phản chiếu trong đôi mắt của cô, cô dường như có thể tưởng tượng đến khung cảnh ở công viên giải trí xem pháo hoa, vừa nghĩ đến đã không giấu được nụ cười.
Ánh sáng của pháo bông không hẳn là sáng. Nở rộ trong đêm tối, đã tạo ra một bầu không khí, bầu không khí này càng trở nên lãng mạn hơn với tiếng sóng biển và tiếng gió thổi bên bờ bể bơi yên tĩnh.
Yến Bắc Thần nhìn thấy nụ cười của An Hạ sau ánh pháo bông. Anh cười một cái, đưa bật lửa lên đốt pháo trong tay mình. Sau khi thắp sáng, trên tay của cả hai đều cầm một que pháo bông tuyệt đẹp.
Yến Bắc Thần không quen với những chuyện như đốt pháo bông này, nhưng việc này rất đơn giản, chỉ cần nhìn là biết làm. Trông không khí vì đốt pháo bông mà bay ra chút mùi thuốc pháo. Yến Bắc Thần cầm lấy cầm lấy pháo bông, ngồi trên ghế tựa bên cạnh và nói với An Hạ:
“Ngồi xuống đây chơi đi.”
An Hạ đưa mắt nhìn anh.
Lúc An Hạ nhìn qua, Yến Bắc Thần cũng nhìn cái ghế tựa sau lưng cô, nói: “Những thứ này cứ để đây, đừng lo lắng về chuyện cháy nổ. Chúng ta đang ở ngay bên hồ bơi, nếu tia lửa rơi vào người, thì nhảy thẳng xuống bể bơi dập lửa là được..”
An Hạ: “...”
Mặc dù lời nói của cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-ha-tinh-lang/2216080/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.