Ký túc xá phòng 104. 
Sau khi Vương Ý Huyên ngây người hỏi, phòng ngủ rơi vào một sự im lặng vi diệu. 
Khang Tiệp phản ứng trước, hai tay cô ấy ôm mặt dựa vào trên giường, nở một nụ cười dài đầy ẩn ý với Tống Vãn Chi: "Nói với trưởng bối là sẽ chiếu cố tốt em gái, kết quả nhịn không được liền biển thủ. Đây là dạng anh trai cầm thú sao?" 
Hình Thư ngồi ở trên giường đối diện, hừ lạnh một tiếng: "1% vĩ đại cũng chết, toàn quân bị diệt." 
Vì vậy trên giường chỉ còn lại một tình huống là Vương Ý Huyên, cô ấy vẻ mặt khó hiểu nói một câu: "A? Cái gì biển thủ, cái gì toàn quân bị diệt, các cậu làm gì mà sáng sớm đã bắt đầu chơi câu đố?...... Đợi đã, Không phải câu '1% vĩ đại' là tớ đã nói vào đêm hôm trước sao? Kia rõ ràng là nói Giang Tứ đối với Chi Chi của chúng ta ——" 
Tiếng nói đột ngột dừng lại. 
Hình Thư thờ ơ leo lên giường: "Chúc mừng, cung phản xạ cuối cùng đã đi vòng quanh Trái Đất và quay trở lại." 
"??" Vương Ý Huyên không để ý tới, cô trợn mắt há hốc mồm mà chuyển hướng giường: "Chi Chi, ý họ là gì, không phải là ý tớ đang hiểu chứ? Cô gái bị Giang Tứ hôn trong diễn đàn —— Khụ, bị khi dễ là cậu sao??" 
"... A." 
Tống Vãn Chi chính mình vừa tỉnh không lâu cũng không hiểu chuyện gì và thậm chí buộc phải tỉnh táo lại. 
Không nén được xấu hổ, sắc đỏ lặng lẽ leo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-ha-roi-xuong/2645576/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.