Editor: Mèo (meoancamam)
Xuất Gia Nhân có đôi mắt sáng trong như tuyết cùng hàng răng thẳng tắp, bộ lông màu bạc của nó sau khi được Triệu Lập Đông chải chuốt thì càng thêm trơn bóng xinh đẹp.
Nó là một con chồn tuyết rất xinh đẹp, hay tò mò và rất thích giở trò.
Mỗi ngày nàng đều dành khá nhiều thời gian chơi với nó, vô cùng rõ ràng nó cũng thích nàng làm bạn. Nhưng lâu ngày rồi nó thích đi khắp nơi thám hiểm, khiến cả người nhếch nhác không tả được, rồi lại trở về thoải mái hưởng thụ nàng chăm sóc.
Nàng vốn cực kỳ chán ghét nó, dù sao cũng là nó hại nàng phải chịu một cái danh tiếng xấu.
Mà nó còn là sủng vật của Trình Mặc, đương nhiên là nàng sẽ hận ốc cập ô (*) rồi.
(*) hận ốc cập ô: nghĩa là chán ghét một người thì bất luận cái gì xung quanh người đó đều thấy chán ghét.
Nhưng ở với nhau rồi thì nàng thật sự không có cách nào chán ghét Xuất Gia Nhân luôn bên cạnh làm nũng được.
Mà nàng một điểm khiến nàng càng không thể ghét nó nó thật sự rất sành ăn, thế nhưng biết bánh nàng làm ngon thế nào nên mới lấy trộm lần này đến lần khác như vậy.
Nó cổ vũ nàng như vậy, nàng đâu thể không biết xấu hổ chán ghét nó chứ?
Trong phòng cho hạ nhân nghỉ ngơi, Phương Xảo Nhi nhẹ nhàng đi tới nhìn xung quanh một chút, phát hiện mọi người đều đang nghỉ ngơi hoặc nói chuyện phiếm, chỉ có mỗi Triệu Lập Đông quay lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-dieu-nu/2289709/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.