Sau khi máy bay hạ cánh xuống Bắc Kinh, Diệp Phi đợi hai tiếng đồng hồ rồi mới chuyển chuyến bay về nhà.
Từ bãi biển nhiệt đới 30 độ về đến phương Bắc lạnh giá, quả thật cô có chút không kịp thích ứng. Đặc biệt là khuôn mặt trong gương, giống như được quét qua một lớp nước sốt thịt nướng, ngả sang màu nâu mật ong. Điện thoại cô không được kích hoạt chuyển vùng quốc tế, cô sử dụng số địa phương khi ở nước ngoài, sau khi xuống máy bay, cô đổi về số ban đầu và đi bộ trong sân bay, tiếng tin nhắn không ngừng vang lên.
Cô mở xem từng cái một, có tin nhắn chào mừng từ Bắc Kinh Mobile, đủ loại quảng cáo, lời mời đến các buổi họp mặt trong kỳ nghỉ của bạn học cũ,... còn có rất nhiều cuộc gọi nhỡ. Trong số đó có một số từ nước ngoài đã gọi cho cô hàng chục cuộc trong hơn mười ngày qua.
Cô nhấn vào xem, tên của Hứa Bằng Trình hiện ra, kèm theo đó là hai tin nhắn.
Tin nhắn thứ nhất viết: Sorry
Tin nhắn thứ hai viết: Where are you?
Điện thoại của anh ta mua ở Mỹ nên không nhập được tiếng Trung, Diệp Phi biết điều đó, nhưng cô vẫn cứ cảm thấy hai dòng chữ này thật lạnh lẽo. Cô nhếch miệng khinh bỉ, định xóa đi, nhưng khi ngón tay chạm vào màn hình, lòng cô lại có chút chùng xuống. Cô siết chặt điện thoại trong tay, tự cười nhạo chính mình, tại sao vừa trở về nơi quen thuộc thì cái cảm giác đó lại quay lại chứ? Công cuộc tẩy rửa trong mười ngày qua coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-dao-ngan-tim/1086379/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.