Ánh mặt trời vẫn gay gắt như cũ, tuy cô cười nhưng lòng cô đã nguội lạnh, lạnh đến mức đóng băng, nụ cười cũng cũng đông cứng lại trên mặt. Lúc đó khi cô để ý đến Hứa Bằng Trình chẳng phải cũng từng như vậy sao. Mặc dù Hứa Bằng Trình nói rằng sau khi thấy cô ở bể bơi, anh ta đã đi nghe ngóng khoa của cô, sau đó kiểm tra lịch học, đợi đến khi tan học thì đi ngang qua, đến cùng một nhà ăn với cô, ngồi bên cạnh cô ăn cơm. Nhưng lúc đó Diệp Phi không hề hay biết.
Cô phát hiện, không biết từ khi nào, cũng không biết là vô tình hay cố ý mà cô luôn có thể nhìn thấy chàng trai đẹp trai lịch lãm kia trong đám đông. Giữa họ dường như có một sự ăn ý không nói nên lời, nhìn thấy nhau từ xa, hai người đều mỉm cười và gật đầu với đối phương. Thậm chí cô còn cảm thấy ánh mắt người kia nhìn cô tràn đầy sự quan tâm và vui vẻ. Trong lòng cô có chút vui mừng, vừa nóng lòng muốn chia sẻ với bạn bè, lại vừa sợ cô tự mình đa tình.
Đó là một đoạn tình cảm đẹp đẽ biết bao, khi họ xuất hiện trước mặt nhau, họ đều trùng hợp là dáng vẻ mà đối phương thích nhất. Sự khởi đầu của hai người không có gì mới mẻ, một ngày nọ thư viện đóng cửa, hai người bước xuống từ cầu thang hai bên, đồng thời đi đến lối vào đại sảnh. Cả hai đồng thanh hỏi: "Cậu cũng ở đây à?"
Sau đó, Hứa Bằng Trình hắng giọng: “Hay là ngày mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-dao-ngan-tim/1086369/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.